Tôi bịn rịn bước vào cổng, đi về nơi đăng ký thủ tục lên máy bay. Thú thực, thời khắc này, tôi lại suy nghĩ nhiều hơn, giá mà có chồng của mình về cùng, nam nữ yêu nhau vốn nên như hình với bóng, như vậy bố mẹ tôi cũng có thêm chút hy vọng.
Nhưng anh ta lại vội vàng rời đi, có lẽ cuộc điện thoại ban nãy đã gọi tới thúc giục anh ta đi ngay. Tôi tự an ủi bản thân, gọi điện tới số Y Mộc, báo cho cô ấy một tiếng tôi chuẩn bị về quê. Sau đó, tôi ngây ngốc ngồi chờ ở đại sảnh, nôn nóng đợi đến lượt mình đăng ký.
Số lần tôi và Tân Hạo Đình cùng nhau về quê, tính ra cũng chỉ có ba lần.
Lần đầu tiên là vào năm chúng tôi tốt nghiệp, sau khi xác định rõ ràng mối quan hệ yêu đương, anh ta cùng tôi về quê ra mắt bố mẹ.
Lần thứ hai là chúng tôi đưa ra quyết định muốn gây dựng sự nghiệp, nhưng chúng tôi không có vốn, nên về quê nghĩ cách huy động vốn.
Lần thứ ba là dùng căn nhà của bố mẹ tôi đem ra thế chấp, sau khi vay được tiền, anh ta nhất quyết đưa tôi về cảm tạ bố mẹ tôi.
Sau lần đó, chúng tôi chưa từng cùng nhau về quê thêm lần nào nữa, lý do thì vẫn chỉ có một, đó là bận!
Còn bố mẹ thì vẫn luôn tìm cách hiểu cho chúng tôi, nói rằng gây dựng sự nghiệp cũng không phải chuyện dễ dàng gì, muốn chúng tôi phải cẩn trọng toàn tâm toàn ý với công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-toi-ho-mua-goi-gio/2568312/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.