"Chia sẻ với cô một chút, anh ấy tốt lắm đấy!"
Một vài từ ngắn gọn, nhưng lại khiến cho người ta suy nghĩ xa xôi vô tận, không cần nói cũng biết.
Tôi nhất thời tức giận đến mức ném mạnh điện thoại ra ngoài, há miệng thở hổn hển, kìm lại tiếng gào thét định phát ra.
Cô ta đang khiêu khích tôi!
Anh ta cũng dám khiêu khích tôi một cách trắng trợn!
Tôi cắn chặt răng hàm vang lên tiếng "ken két", nhắm mắt và hít thở sâu. Hồi lâu sau, tôi nhặt điện thoại lên, cầm túi xách của mình và bước nhanh ra ngoài.
Khi nhìn thấy Y Mộc, tôi không thể kìm chế được nỗi ấm ức của mình mà nhào vào vòng tay của cô ấy, gào khóc nức nở. Tôi không biết vì sao sau khi trải qua nhiều lần giày vò như thế, tôi vẫn có thể mất bình tĩnh như vậy.
Sau khi nhìn thấy bức ảnh, Y Mộc tức giận đến nỗi hét lên giận dữ, đá loạn xạ một cách điên cuồng, phân giải nỗi buồn bực của tôi rất nhiều.
"Đúng là không biết xấu hổ! Vô liêm sỉ... Quá vô liêm sỉ! Quá càn rỡ!"
Chờ sau khi cả hai chúng tôi đã bình tĩnh lại, tôi nhìn Y Mộc và nói: "Tớ sẽ không bị mắc mưu, cô ta chỉ muốn chọc tức tớ. Chúng ta đang ở ngoài sáng, cô ta ở trong bóng tối. Tớ muốn cho cô ta xem xem những thứ đó của cô ta sẽ có tác dụng gì. Có bản lĩnh thì cô ta cứ đứng trước mặt tớ đi, so chiêu trực diện với tớ, trốn trốn tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-toi-ho-mua-goi-gio/2568297/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.