Sau khi vật liệu xây dựng Đỉnh Hâm chuyển đến toà nhà Cẩm Huy, tôi chỉ ghé qua một lần vào lúc vừa chuyển đến, là Tân Hạo Đình đã dẫn tôi đến xem, phong thái bao trọn tầng lầu mang đến một loại cảm giác rất có thành tựu.
Hôm đó, anh ôm lấy tôi đứng trước cửa sổ sát đất trong văn phòng của anh và nói lời tâm tình với tôi: "Bà xã, cảm ơn em đã cho anh vốn liếng căng buồm ra khơi, để anh sống một cuộc đời khác. Tin anh đi, không bao lâu nữa anh sẽ tặng em cả toà nhà rộng lớn này.”
Tôi mỉm cười, nhưng hiện tại anh đã tự tay xé nát tất cả.
Lúc tôi bước vào tòa nhà, cô gái xinh đẹp ở quầy lễ tân hỏi tôi đi tầng mấy, muốn tìm ai?
Đến khi tôi nói tên Tân Hạo Đình ra thì cô ta nhìn tôi từ trên xuống dưới một lượt, sau đó mới lộ ra biểu cảm chuyên nghiệp nói với tôi: "Thưa quý cô, thật ngại quá, tổng giám đốc Tân không có ở đây, hiện tại đã ra ngoài với vợ rồi."
Đầu của tôi cứ "ong ong" hết cả lên, mặc dù đã chuẩn bị tinh thần trước khi đến đây nhưng câu trả lời này vẫn khiến tôi bàng hoàng.
Tôi chợt nắm chặt chiếc túi trong tay, dù đã cố gắng hết sức kiềm chế cảm xúc của bản thân nhưng giọng nói của tôi vẫn hơi chói tai: "Cô nói sao? Cô có lầm không vậy?"
Cô ta hơi nghi ngờ nhìn tôi, không tỏ rõ ý kiến mà chỉ trả lời một câu: "Sao mà nhầm được, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-toi-ho-mua-goi-gio/2568251/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.