Chương trước
Chương sau
Ba ngày sau.
Trong văn phòng, tiếng gõ bàn phím của máy tính vang lên đều đều trong không gian tĩnh lặng. Ngọc Uyển Quân vẫn chăm chú vào bản thiết kế nhẫn cưới của mình.
Trong thời gian ba mươi phút, cô đã cố làm xong bản thiết kế, ấn nút lưu và chuyển thẳng đến cho Khương Phong Dũng.
Thời gian nghỉ trưa cũng đã đến, cô ngồi lại giây lát rồi muốn xuống lầu đi ăn cùng mọi người. Đang thu dọn chuẩn bị đi, Tịnh Châu từ bên ngoài đi vào, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh nhìn Ngọc Uyển Quân.
Cô nhíu mày thắc mắc, đã vào đến đây rồi mà cô ấy vẫn chưa lên tiếng nói từ nào! Cô thiếu kiên nhẫn nhìn Tịnh Châu hỏi:
_ Có chuyện gì sao? Giờ nghỉ trưa đến rồi, cùng mọi người đi ăn trưa thôi!
_ Giám đốc, Lộ Dao đưa thiệp mời họp báo tối nay cho cô.
_ Họp báo? Cô ta mở họp báo làm gì? Lại muốn làm loạn gì sao?
Tịnh Châu lắc đầu, cô mở thiệp mời ra để xem, bên trong còn có một lá thư nhỏ, chỉ vỏn vẹn vài dòng chữ! Nội dung cũng chẳng có gì đặc sắc, chỉ muốn trả thù những gì cô đã làm với cô ta.
...----------------...
Đến tối, Ngọc Uyển Quân cùng Khương Phong Dũng đến buổi họp báo của Lộ Dao. Cứ tưởng Hoàng Minh và Bạch Anh không được mời vì nhân vật chính là cô, nhưng vừa đến cửa đã thấy hai người họ đứng chờ.
Ngọc Uyển Quân đi nhanh đến chỗ của Bạch Anh, nhẹ nhàng núp vào vòng tay mảnh khảnh của Bạch Anh. Giọng nói nhỏ nhẹ, vẻ mệt mỏi của cả ngày hôm nay như không thể che giấu được!
_ Tiểu Bạch, cuối cùng bọn họ cũng phản công rồi! Giải quyết triệt để hai người họ, mình mới yên tâm tổ chức tiệc cưới.
_ Aida, Quân Nhi ngoan. Mọi người còn ở bên cậu, ai dám bắt nạt chứ?
_ Lần này cô ta mở họp báo, đánh trận này xem như lớn hơn cả khởi binh đi đánh trận ngoài sa trường nữa!
Nghe cô nói vậy cả đám phá lên cười, Khương Phong Dũng đi đến kéo cô lại vào lòng, cưng chiều hôn nhẹ lên trán cô. Không nói không rằng, cứ thế đi vào trong, hai người còn lại cũng tiếp bước theo sau.
Hôm nay có rất nhiều phóng viên và nhà báo lớn nổi tiếng trong nước. Bốn người được xếp vào hàng ghế đặc biệt, hàng đầu được ưu tiên những vị khách có tiếng nói trong thành phố.
Buổi họp báo hôm nay, Lộ Dao chắc cũng phải chi một số tiền lớn mới mời được những người có tiếng tăm này! Nhưng lại có một người mà cô ta không thể mời đến, cũng là nam chính trong cuộc họp báo hôm nay.
Lộ Dao và Nhậm Hào đứng trên bục nhìn xuống, thấy người mà hai người họ mong chờ đã đến thì nhìn nhau mỉm cười nhẹ. Lộ Dao nhìn Ngọc Uyển Quân với ánh mắt đắc ý, cô không những không sợ cô ta mà còn nhếch mép cười lại.
Lộ Dao nhíu mày với hành động này của cô, nhưng lại nghĩ hôm nay cô ta làm chủ nên cho dù cô có làm gì thì cũng không thể phản bác lại.
Sau khi thấy các khách mời hàng đầu của mình đã đến gần như đông đủ, Lộ Dao đi đến đứng trước micro, ánh mắt nhìn xuống bên dưới khán đài. Vẻ mặt lộ rõ vẻ vui mừng và đắc ý.
Khương Phong Dũng ghé sát vào tai cô, giọng nhỏ đến gần như chỉ có hai người mới nghe thấy:
_ Chú ý lời nói của những phóng viên bên dưới.
Ngọc Uyển Quân cố gắng nghe những lời nói của những phóng viên ngồi ở hàng ghế phía sau. Họ đang bàn tán về cô và Khương Phong Dũng, có lẽ Lộ Dao đã để cho họ biết những gì mà cô ta bịa đặt rồi!
_ Nghe Lộ tiểu thư nói, buổi họp báo hôm nay dành cho Ngọc Uyển Quân. Chắc là làm ra loại chuyện gì để người ta bắt gặp rồi!
_ Ai biết đâu được! Nhìn bề ngoài thì xinh đẹp nết na, ai biết bên trong như thế nào? Đã có một cái đùi to bên cạnh rồi mà còn tìm người khác để thỏa mãn!
Ngọc Uyển Quân nhìn Khương Phong Dũng, bỗng nhiên cô bật cười lớn, nhìn anh cáo trạng.
_ Phong, ý của họ là em chê anh yếu nên mới đi tìm người khác!
Nói xong cô cười càng lớn hơn, anh đưa nhẹ ánh mắt đầy sát khí của mình xuống bên dưới, tất cả biết điều đều im lặng hết! Anh quay lại với cô gái vẫn đang khoái chí cười kia, anh mỉm cười nói nhỏ:
_ Em cũng đâu phải là chưa thử qua!
_ Nhưng họ đâu được thử?
Khương Phong Dũng đen mặt, nói chuyện với cô một hồi nữa chắc anh phải thổ huyết mất! Bạch Anh và Hoàng Minh vẫn đang chăm chú với thế giới riêng của mình, không tham gia vào cuộc tranh luận gì đó của hai người kia!
Lộ Dao đưa mắt nhìn Ngọc Uyển Quân rồi mỉm cười nói vọng vào micro. Hôm nay cô ta rất ra dáng một thiếu phu nhân của Nhậm gia, còn có một nét trưởng thành thanh lịch nữa!
_ Xin cảm ơn tất cả mọi người đã gác lại những công việc bộn bề mà đến đây để dự buổi họp báo này! Không để mọi người chờ lâu, tôi sẽ vào thẳng vấn đề mà mọi người đang mong chờ!
Lộ Dao nhìn về phía Nhậm Hào ra hiệu, nhận được ánh mắt của cô ta, Nhậm Hào lập tức điều khiển chuột chạy trên máy tính. Rất nhanh màn hình lớn đã nhảy ra một loạt các hình ảnh của Ngọc Uyển Quân và một người đàn ông mang tên Phú Nhuận.
Các phóng viên và nhà báo như bắt được vàng, liền ào ạt ra sức chụp ảnh lại. Có người còn không ngừng công kích cô bằng lời nói, vẻ mặt bình tĩnh của cô càng khiến cho mọi người phải chán ghét.
_ Không ngờ con gái của Ngọc gia lại làm ra loại chuyện này! Không biết Khương tổng có biết chuyện hay không?
_ Tôi thấy ba ngày trước, Khương tổng còn cầu hôn cô ta! Chắc sau chuyện này sẽ hủy hôn cho xem.
_ Ai biết đâu được! Vì người mình yêu mà quá khứ cũng chấp nhận. Nhưng như vậy thì Khương tổng chịu thiệt quá rồi!
Ngọc Uyển Quân chưa vội phản công, chỉ đợi xem tiếp kịch hay do chính cô ta bày ra, rồi lại chính cái màn kịch này sẽ hãm hại đời của cô ta.
Lộ Dao quan sát biểu cảm của Ngọc Uyển Quân, chỉ thấy duy nhất một gương mặt bình tĩnh và ánh mắt khiêu khích của cô dành cho cô ta.
Cảm giác như mình đang bị Ngọc Uyển Quân tính kế, ngay chính bản thân mình cũng không cảm nhận được sự chiến thắng trong chuyện này! Hai chân đã bắt đầu run rẩy, hai tay lại chảy ra khá nhiều mồ hôi.
Nhậm Hào thấy cô ta không có phản ứng gì, đi đến ra hiệu cho cô ta tiếp tục chương trình. Hoàn hồn lại, cô ta chỉ nhìn Nhậm Hào một cái rồi cố gắng lấy lại thế cục của chính mình.
Ngọc Uyển Quân nhìn ra được vẻ sợ sệt của Lộ Dao, nhếch mép cười rồi không kiềm chế được mà suy nghĩ:
_ "Lộ Dao, những gì hôm nay cô gắn lên người tôi thì chính tôi sẽ trả lại cho cô!"
_ Hai ngày trước, tôi vô tình bắt gặp được hình ảnh Khương thiếu phu nhân qua lại với người đàn ông này. Tôi lại muốn thương lượng với cô ấy để cô ấy biết đường mà quay đầu. Nhưng cô ấy không những không thấy có lỗi mà còn thách thức tôi đăng tải lên mạng.
_ Tôi lại thấy đăng hình lên thì mọi người sẽ nghĩ đây là hình ghép, nên tôi đã nghĩ ra cách này để cho cả Khương gia và Ngọc gia đều biết đến. Tôi không cố ý phá hoại hạnh phúc của người khác, tôi chỉ không muốn nhìn thấy người tài giỏi như Khương tổng lại bị chính người bên cạnh mình phản bội như vậy!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.