Một tuần sau. Nhậm gia đem sính lễ đến hỏi cưới Lộ Dao theo lời của Nhậm Hào. Ba mẹ hắn không biết hắn là thật lòng hay giả dối, nhưng được sự giúp sức của Lộ gia, cũng xem như Nhậm gia được thêm một chỗ dựa.
Lộ Thành cũng chẳng có lý do nào mà từ chối chuyện này, chỉ là ông chưa nghe Lộ Dao nhắc đến chuyện này. Không thể từ chối, ông và Nhậm gia gặp nhau, xem như cho nhau cơ hội.
Ông bà Nhậm ngồi đối diện với Lộ Thành, Lộ Dao và Nhậm Hào đứng bên cạnh nhìn hai bên nói chuyện. Nhậm Hào ghé miệng vào tai của Lộ Dao nói nhỏ, vẻ bức xúc lộ rõ:
_ Tại sao cô chưa nói chuyện này cho ba cô biết? Lấy tôi cô sợ xấu hổ sao?
_ Phải, lấy anh tôi lại sợ mình bẩn đấy!
_ Cô cũng đâu khác gì tôi!
_ Anh...
Hai nhà nhìn hai người họ nói chuyện với nhau, cứ tưởng đang đánh mắng yêu, ông bà Nhậm cười vui vẻ nhìn Lộ Thành, tỏ ý định muốn kết thông gia sớm hơn.
Lộ Thành nhìn Lộ Dao một cái rồi cúi đầu uống nước, suy nghĩ rất lâu mới lên tiếng hỏi cô ta:
_ Dao Nhi, con chịu lấy chồng không? Ba tôn trọng ý kiến của con.
Lộ Dao nhìn vẻ mặt không muốn đôi bên cùng khó xử của ba mình, nhất thời không biết nên trả lời thế nào! Nhậm Hào nhìn vẻ mặt nửa muốn nửa không của Lộ Dao, hắn kéo tay cô ta một cái, thấy vậy cô ta trả lời:
_ Ba, con đồng ý. Ở nhà ăn bám ba lâu rồi, cũng nên trả ơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-toi-duoc-nam-chinh-cung-chieu/921340/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.