Khương Phong Dũng để Ngọc Uyển Quân ngồi xuống ghế, đi đến ấn vào nút trên điện thoại bàn, giọng nói lạnh lùng khiến cô phải bất ngờ:
_ Một ly cacao vào phòng tôi!
Anh quay lại nhìn cô với vẻ mặt khác, quá nhanh! Anh lật mặt quá nhanh, còn nhanh hơn cả lật sách. Khương Phong Dũng ngồi xuống cạnh cô, giọng nói đã dịu hơn lúc nãy:
_ Em đến đây làm gì? Chẳng phải mới gặp hay sao, lại nhớ tôi à?
_ Phong, anh đã bao lâu rồi không đi khám bệnh vậy?
_ Tôi không bệnh thì khám làm gì?
_ Tôi thấy chứng hoang tưởng của anh hơi nặng rồi đó! Bữa nào tôi đưa anh đi khám.
Khương Phong Dũng cạn ngôn, Ngọc Uyển Quân không chọc anh nữa, liền vào vấn đề chính:
_ Lúc nãy tôi về phòng đã phát hiện ra một chuyện vô cùng kì bí.
Ngọc Uyển Quân tỏ vẻ rất bí ẩn, Khương Phong Dũng nhíu mày nhìn cô đầy vẻ tò mò. Lúc này có người gõ cửa đi vào, là nhân viên đem nước vào cho cô. Thấy người đã đi, anh quay lại hóng tiếp chuyện:
_ Em nói tiếp đi!
_ Anh xem camera đi, có người vào phòng tôi lục lọi á! Nói thế cho nhanh chứ tôi rất muốn tìm hung thủ.
Khương Phong Dũng bật cười, vẻ mặt của cô bây giờ lại khiến anh muốn nhéo một cái. Bỏ qua chuyện đó, anh đi đến mở camera cho cô, chăm chú nhìn vào máy tính, hình ảnh của Tịnh Châu hiện rõ ra trước mắt.
Ngọc Uyển Quân cũng không quá bất ngờ vì lúc nãy nghe nhân viên nói chỉ có cô ta ở lại sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-toi-duoc-nam-chinh-cung-chieu/921301/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.