Sở Phong thoáng có chút xấu hổ muốn tránh đi nhưng đang ở trước mặt mọi người, hẳn không thể không chừa lại mặt mũi cho cô được.
Thấy vậy, phó cục trưởng Tôn cũng ngầm hiểu ý, cung kính nói:" Ngài sở còn trẻ, không ngờ lại có năng lực như vậy."
"Sau này có ngài hỗ trợ cho tống giám đốc Vân, tôi cũng yên tâm."
"Nếu không còn chuyện gì nữa, tôi xin đi trước, sau này có cơ hội chúng ta lại trò chuyện sau."
"Được rồi, ngài đi thong thả”
Sau khi tạm biệt phó cục trưởng Tôn, trong đám người vây xem, người nào nên xin lỗi thì đã xin lỗi rồi tức tốc tân đi!
“Đội trưởng xuất sắc quá!"
Lúc này, Chu Tiểu Bảo lập tức chạy tới trước mặt Sở Phong, vỗ vỗ bả vai Sở Phong rồi hưng phấn nói: "Uổng công vừa rồi em còn thăm đổ mồ hôi vì anh.”
"Lúc anh kêu Hoàng Đại Hải trả tiền, em còn không hiểu chuyện gì nữa, không ngờ ông ta vừa ăn cấp lại vừa la làng như vậy, tự vạch trần mình!”
"Đúng, đúng, không ngờ đội trưởng còn có bản lĩnh này đấy”
"Theo tôi thấy thì để anh ấy làm đội trưởng đội bảo vệ như vậy có phải lãng phí quá không? Sao tổng giám đốc Vân không dứt khoát thuê anh ấy làm giám đốc hay chức gì đó cao cao đi, như vậy không tốt hơn sao?
Cả đám nhân viên bảo vệ bắt đầu tâng bốc Sở Phong lên đến chín tầng mây.
Vân Thủy Dao hậm hực gật đầu, cười nói: "Được được được, chuyện này tôi sẽ cân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-than-y-tai-the/3401517/chuong-103.html