Trần Thủy Linh theo bản năng kéo cô ấy lại, nhỏ giọng nói: "Cô phải nghĩ cho kỹ nhé, anh ấy vừa cứu chúng ta là thật."
"Nhưng đây là chuyện hệ trọng, nếu cho anh ấy quyền quyết định..."
"Câm miệng!"
Vân Thủy Dao trừng mắt nhìn cô ta, khế quát: "Người là do cô mời đến, ngay cả cô cũng không có niềm tin vào anh ấy thì còn ai có niềm tin vào anh ấy nữa hả?”
"Dù sao trong lòng tôi, chỉ cần có anh ấy ở đây, dù có chuyện gì lớn xảy ra thì cũng không có vấn đề gì"
"Anh ấy nói để anh ấy xử lý thì để anh ấy xử lý, nếu cô còn nhiều chuyện lần nữa, thì bây giờ trở về ngay đi"
Cô ấy có niềm tin vô điều kiện vào Sở Phong.
Đừng nói là hẳn sẽ không làm mọi chuyện hỏng bét, cho dù hẳn có làm hỏng thật, thì cô ấy cũng không trách hẳn.
Suy cho cùng thì bây giờ cô ấy cũng không có cách gì giải quyết được nữa rồi, vì vấn đề chất lượng mà hình tượng của công ty đã bị sụp đổ hoàn toàn rồi.
Vẽ phần nhà cung cấp, cô ấy cũng không có được. bất kỳ ưu thế gì, Sở Phong ra mặt coi như là còn nước còn tất vậy.
Sở dĩ trước đây cô ấy không nói cho hẳn biết là vì cô ấy không muốn nợ hắn quá nhiều ân tình, nhưng bây giờ hẳn vậy mà đã tới rồi, vậy thì cứ để hắn muốn làm gì thì làm.
"Vâng,Vân tổng."
Trần Thủy Linh đang định nói gì nhưng lại thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-than-y-tai-the/3401515/chuong-101.html