"Sở Phong Nam Phong cái gì chứ, mẹ nói con nghe, chỉ là người giống người mà thôi, không có chuyện ông cụ kêu tên vô dụng..."
Tô Mai đang vui mừng thì chợt nghe được lời nói của con gái, nói không biết mệt mỏi
Kết quả Lạc Đào Đào lại túm lấy cánh tay bà ta, lắc lắc nói: "Không phải đâu mẹ, là tên vô dụng đó tới đây đó!"
Cái gì?
Tô Mai giật mình, ngẩng đầu, phát hiện Sở Phong đang đi về phía bên này.
Diệp Kim Long vẫn đang nói chuyện cười nói khoe khoang, sắc mặt cũng thay đổi, hôm nay ra ngoài mà không xem hoàng lịch hay sao vậy, sao đi đâu cũng gặp tên này hết chứ?
"Thằng vô dụng, mày tới đây làm gì?"
Tô Mai thô bạo hét lên.
Những thành viên khác của Lạc gia phía sau bà ta cũng bắt đầu chế nhạo.
Nghĩ đến trước đó bị đánh, Lạc Đào Đào lập tức nổi giận, lao tới túm lấy cổ áo Sở Phong, hét lên: "Anh đến đúng lúc lảm, trước đây anh đánh tôi và mẹ nặng như thế, hôm nay thù mới thù cũ tôi tính hết với anh, giết chết tên khốn kiếp nhà anh!”
"Bảo vệ, bảo vệ!"
"Mau tới đây và bắt thứ rác rưởi này cho tôi!”
Rất nhanh, mấy tên bảo vệ từ hành lang chạy tới, lúc bọn họ chuẩn bị ra tay, Sở Phong đẩy cô ra, ngã xuống đất, vẻ mặt lãnh đạm nói:"“Tôi đến chúc thọ ông, nếu không phải ông ấy tự mình gọi điện cho tôi, cho dù mấy người cầu xin thì tôi cũng không đến đâu!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-than-y-tai-the/3401503/chuong-89.html