Chương trước
Chương sau
Sắc mặt Sở Phong lạnh lùng, câu chữ vang vọng.

Nhất là ánh mắt lạnh lùng tràn đầy sự quyết đoán không thể chối cãi, khiến người ta không khỏi nảy sinh lòng e ngại.

"Cho tao chết ở đây ư?”

Lúc đầu thì Hồng Thái Bảo sửng sốt, sau đó cười 'ầm lên đây ngôn cuồng: "Ha ha.”

“Tao hỏi này cái thắng nhóc mày từ đâu chui ra đấy, nói chuyện mà cũng không biết sợ đau lưỡi à."

"Từ trước đến nay tao luôn là người uy hiếp người khác, chẳng có đứa nào dám uy hiếp tao."

"Mày biết tao là ai không? Biết gia thế nhà tao thế nào không?"

"Cái loại con kiến ở tầng lớp đáy như mày, ông đây dùng một tay bóp chết mày cũng được, ai cho mày cái gan chó và dũng khí mà nói như thế với tao?”

Những lời này vừa thốt ra, những người khác đều rất tán thành.

"Tuy rằng rất khâm phục dũng khí của hắn khi có thể đứng ra ngay vào lúc này.

Cũng không làm ô uế cái danh đội trưởng đội bảo vệ của hẳn, nhưng mà đối phương là nhà họ Hồng đó, là một gia tộc lớn có thể có thể ngang cơ chiến đấu với nhà họ Vân.

Sự việc ầm ï đến nước này, người nhà họ Vân thân làm chủ tiệc mà còn không có người nào ra mặt, rất rõ ràng là họ hiểu rõ đối phương, vậy nên không muốn lấy đá chọi đá.

Những lúc như này thì phải ngầm thuận theo sự càn quấy của Hồng Thái Bảo, nhưng tự dưng hẳn lại chạy tới can thiệp, như vậy chẳng phải là tự rước lấy nhục sao?

Can đảm lắm.

Đúng là... Đầu óc không ổn cho lắm.

Cái loại phế thải này có gan thật đó, dám đứng ra khiêu khích Hồng Thái Bảo”

Trình Lan "hừ" một tiếng, trong lòng thầm nhủ: "Như vậy cũng tốt, nó chết cũng còn tốt hơn là bọn mình chết, cho nó đi chặn đầu súng cũng được mà.

"Ngài Hồng, chính là nói"

Diệp Kim Long lợi dụng mọi thứ nhằm tìm cách bảo vệ mình, anh ta lập tức ồn ào: "Thật ra vừa nãy tôi định đánh nó."



"Nhưng cuối cùng lại bất cẩn đánh phải vợ ngài, ôi đã nói tất cả đều là hiểu lãm, kẻ đầu têu là nó đó.”

"Ngài mau đánh chết nó, việc này không liên quan gì tới chúng tôi cả, oan có đầu nợ có chủ mà đúng không?"

Nghe vậy.

Sự coi thường của mọi người đối với anh ta lại tăng thêm.

Thằng chó chết này, đến cả người phụ nữ của mình mà còn không gánh nổi, đến bây giờ thấy có người cản súng thay mình, chẳng những không cảm kích mà còn ném đá xuống giếng.

Cái loại này đúng là làm cánh đàn ông quá mất mặt, thật sự là khiến người ta thấy xấu hổ mài Làm người mà cỡ như anh ta thì chẳng thà lấy miếng đậu hũ đập vào đầu chết quách đi cho xong, con mẹ nó buồn nôn thật đấy!

"Sở Phong, anh mau quay về đây, anh bảo anh khoe sức chứ hả?"

Lạc Thi Thi không kìm được mà mở miệng nói.

"Tuy rằng việc hẳn không nghĩ tới chuyện cứu cô. khiến cô rất khó chịu, nhưng dù sao cũng từ là vợ chồng, cô biết rõ Hồng Thái Bảo lợi hại thế nào.

Đến cả Diệp Kim Long còn chẳng phải đối thủ của. anh ta, đang ở địa bàn nhà họ Vân mà bọn họ cũng. dám làm loạn thì Sở Phong có thể làm được gì chứ?

Càng quan trọng hơn là, sau khi ngẫm nghĩ kỹ một hồi, cô đã nghĩ rõ ràng, việc cô ngủ với Hồng Thái Bảo là chuyện tuyệt đối không thể nào xảy ra.

Nhưng để dàn xếp ổn thỏa thì cô nói với anh ta vài lời hay ý đẹp, xin lỗi gì gì đó thì cũng được. Nghe vậy.

Sắc mặt Sở Phong lạnh lùng, cũng không thèm nhìn cô lấy một cái, chỉ nhìn thẳng Hồng Thái Bảo thản nhiên nói: "Hồng Thái Bảo, lời tôi nói rất rõ ràng rồi.

"Nhân lúc bây giờ mọi chuyện chưa ầm ï thì anh vẫn còn cơ hội”

"Cho dù anh có muốn đánh người hay là muốn Tìm phụ nữ hầu hạ anh thì tôi đều không có ý kiến”

“Nhưng mà anh phải ra ngoài mà gây sự, cho dù có chọc thủng trời cũng chẳng sao, nhưng mà không được phép làm loạn trên địa bàn của tôi”

"Nếu không...”

"ĐMM!!"

Thấy Sở Phong không biết điều lại còn dám uy hiếp mình, Hồng Thái Bảo đã hoàn toàn nổi điên!

"ĐMM, cho thể diện mà còn không biết xấu hổ!"



“Chúng mày còn đờ ra đó làm gì, lên hết cho tao, giết chết thắng chó này cho tao!"

Theo mệnh lệnh của anh ta, mười mấy người đàn ông mặc áo vest xông qua, những còn chưa kịp hành động thì đột nhiên ánh mắt của Sở Phong lóe lên!

Nhóm mấy người bảo vệ và Tiểu Chu đã chuẩn bị

từ trước, ngay lập tức gộp hai người lại một nhóm rồi tập kích từ phía sau, với tốc độ nhanh như chớp không

p phản ứng đã đánh ngã bọn kia xuống dưới đất không thể động đậy!

"Tất cả không được cử động."

"Ai dám cử động tôi sẽ không khách sáo với kẻ đó!"

"Đây là tiệc tối đầu tư của nhà họ Vân, không phải chỗ cho các người làm càn!"

Nhóm bảo vệ quát ầm lên, thậm chí còn lôi cả gậy cao su ra cầm trên tay, lực sát thương của cây gậy khiến đám đàn ông mặc vest không thở nổi, thấy giấy giụa không được, tất cả đành đồng loạt nhìn về phía. Hồng Thái Bảo bằng ánh mắt cầu xin giúp đỡ!

Cơ thể Hồng Thái Bảo run lên, suýt nữa thì đứng không vững.

Anh ta không ngờ rằng cái thẳng chó chết này đã có chuẩn bị từ trước, chẳng trách lại dám ra đây khiêu khích, như này là đã sắp đặt ổn thỏa từ trước rồi.

Nhưng kế hoạch tối nay đã triển khai được một nửa, không thể nào dừng lại như thế được.

Lúc này anh ta lùi lại hai bước rồi hét ầm lên: "Con chó, con mẹ mày mày tính kế tao đúng không?"

“Mày tưởng rằng ông đây là đất nặn cho mày muốn nặn thế nào thì nặn à?”

"Trương Long, Triệu Hổ, ra đây cho ông!"

Một tiếng thét vang lên, hai người đàn ông anh minh thần võ mặc bộ quần áo đạo sĩ lập tức xuất hiện từ phía sau!

Họ đứng đó, thân hình lãm liệt, khí thế nổi trội.

Còn chưa động thủ, chỉ đứng thôi cũng đã khiến người ta cảm nhận được một khí thế uy quyền.

"Trương Long Triệu Hổ?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.