" Sở Phong có xuất sắc hay không, lòng tôi tự biết."
“Tôi tin chắc cô ở chung với anh ta thêm một thời gian sẽ thay đổi cái nhìn về anh ta..."
“Cô biết rõ cái rắm!”
Vân Thủy Dao bật cười, bĩu môi nói: "Tôi hỏi cô, cô có biết chuyện Sở Phong giỏi y thuật hay không?”
“Anh ấy võ công cao cường, cô có biết hay. không?"
“Anh ấy thông minh tài trí hơn người, cô có biết hay không?”
Ba câu hỏi liên tiếp đánh thẳng vào linh hồn làm Lạc Thi Thi sửng sốt: “Cô đang nói gì vậy, sao tôi nghe không hiểu”
“Nếu nghe không hiểu, chứng tỏ cô không biết gì cả”
“Nếu đã vậy, sao cô dám nói Sở Phong không xuất sắc?”
“Bản thân cô có mắt không tròng, đừng tưởng người khác cũng như cô!"
Nói đến đây.
Cô liếc nhìn Diệp Kim Long, khit mũi coi thường:
“Ngược lại chính cô vì một cái cây khô từ bỏ cả rừng rậm”
Nghe vậy, Diệp Kim Long vô cùng tức giận.
Đang định lên tiếng, Lạc Thi Thi lại mở miệng ngắt lời: "Sở Phong có phải rừng rậm hay không thì tôi
không biết, nhưng Diệp thiếu tuyệt đối không phải cây khô”
“Ở trong mắt tôi, anh ấy mạnh hơn Sở Phong nhiều."
'Vân Thủy Dao cười nhạo: “Nhìn lầm còn ăn nói đúng lý hợp tình như vậy, tôi đã đánh giá cô quá cao rồi”
“Cũng đúng, nếu cô không cảm thấy mình có mắt
không tròng, vậy tôi sẽ giúp cô nhìn rõ hiện thực”
“Ba tháng, tôi tin tưởng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-than-y-tai-the/3401447/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.