Trong khoảng thời gian ngần, tâm trạng cô rất phức tạp, không biết có nên tin tưởng hắn hay không.
" Bộp"
Hân vỗ một cái, cả người ông cụ Vân rung lên, sau đó ông được Sở Phong đặt lại lên giường.
'Đồng thời còn đắp lên người ông ấy mấy lớp chăn, bao kín mít không một kẽ hở.
“Này là xong rồi sao?"
Nhìn thấy như vậy, Vân Hải Mị lập tức nhíu chặt mày, mắng: "Thế này có giống chữa bệnh không chứ, rõ ràng là anh đang trêu đùa ông nội tôi”
'Văn Lễ Tiền tiến lên phía trước, nhìn máy đo nhịp im, giận tím mặt nói: “Máy đo nhịp tìm không có thay đổi gì cả, còn hạ thêm một chút”
“Đồ khốn nạn, rốt cuộc cậu đã làm gì với cha tôi.."
"Xua đuổi độc tố, chuẩn bị để sau đó thanh trừ độc tố”
“Tôi nói rồi, xét thấy bệnh tình nghiêm trọng nên căn làm nhiều bước hơn một chút”
Vẻ mặt Sở Phong bình tĩnh, quay đầu nhìn Vân
Nói xong hẳn quay người rời khỏi phòng bệnh.
“Mọe, nói cũng ra hình ra dạng đấy, suýt nữa thì tôi đã tin luôn rồi!"
Vân Hải Mị bĩu môi, nhìn ông nội vẫn đang bất tỉnh, suy nghĩ chốc lát rồi nói: “Làm một hồi lâu mà ông nội chẳng có chút phản ứng nào."
“Chẳng lẽ y thuật không tỉnh nên hắn cảm thấy không giá vờ được nữa, chọn chạy trốn rồi sao?”
“Không thể nào!"
Vân Thủy Dao cắt lời cô ta, tự tin nói: “Anh Sở là
do hội trưởng Ngô giới thiệu tới, tôi tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-than-y-tai-the/3401423/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.