"Nếu như anh không ngăn lại, người bị đâm chính là em đó, Lâm Nhan, so với chết, anh càng không muốn mất đi em." Tạ Phong Trần ôm siết người con gái trong ngực, giọng nói khàn khàn.
Ngay lập tức, Lâm Nhan cảm thấy trong ngực vốn đang lạnh như băng lại bừng bừng nổi lên từng đợt nóng ấm, trong mắt ánh lên vẻ xúc động, gắt gao ôm lấy người đàn ông.
Thì ra ở trong lòng anh cô quan trọng như vậy sao?
Hồi tưởng lại, dường như giữa bọn họ cũng không trải qua chuyện gì sâu sắc đến mức khó có thể quên. Nhưng mà, cô chưa từng quyến luyến sự ôm ấp của anh và cảm giác an toàn anh mang đến như giờ khắc này.
Xung quanh ồn ào, ầm ĩ, chỉ có vòng ôm của anh mới có thể khiến cô yên lòng một lát.
"Em nhìn thấy chiếc xe kia chạy thẳng về phía em, chỉ sợ không phải là ngoài ý muốn." Ôm một lúc, tâm trạng Lâm Nhan hơi hơi thả lỏng, vô cùng lo lắng nói.
"Lâm Nhan, tất cả mọi người đều nói em lòng dạ thâm sâu, nhưng anh thấy em đúng là bé ngốc, đó rõ ràng là mưu sát." Giọng điệu Tạ Phong Trần bất đắc dĩ, buồn bực vì trí nhớ ngắn hạn của cô.
"Sẽ có quan hệ với cô ta sao?" Đôi mắt đẹp của Lâm Nhan ngẩn ra, không biết phải nói gì, loại từ mưu sát này quá mức khiến người ta kinh hoàng, nghe không khỏi khiến người ta sợ hãi.
"Đã sớm nói với em cô ta không phải người lương thiện gì, em nói làm việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-ta-thieu-va-mat-hang-ngay/1055508/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.