Chương trước
Chương sau
Mấy ngày gần đây Lâm Sanh rất yên phận, ra sức thể hiện mình trước ống kính, đối xử với cô cũng có vẻ khách khí. Chỉ là hôm nay phát trực tiếp xong, lúc Lâm Nhan về phòng, cô ta đã đứng ở hành lang u ám nhìn cô chằm chằm nói một câu khó hiểu, "Lâm Nhan, vì sao cái loại mặt hàng giả mạo như cô cứ tranh giành với tôi khắp nơi."


"Bệnh thần kinh." Lâm Nhan chỉ tưởng rằng buổi tối trực tiếp cô được tiền lời cao nhất nên trong lòng Lâm Sanh ghen tức, liếc cô ta một cái không hề đáp lời.

Gần đây thời tiết nắng ráo sáng sủa, tình cảm của Lâm Nhan với Tạ Phong Trần cũng phát triển thần tốc, thật sự bắt đầu ở bên anh, cô mới phát hiện, người đàn ông này quả là yêu tinh dính người, ngoài miệng cô ghét bỏ, nhưng trong lòng vẫn vui vẻ mỗi ngày vì anh đến.

Mỗi tối quay xong chương trình sẽ gặp nhau gần như trở thành giao hẹn ngầm giữa hai người.

Hai ngày trước, Lâm Nhan không dám đi quá xa, cũng chỉ nói chuyện phiếm bên ngoài "Nhàn nhân cư", cùng nhau dắt tay đi trên đường, nhưng Lâm Nhan vẫn luôn lo bị người khác bắt gặp thì không hay, nên Tạ Phong Trần trực tiếp lái xe lên đỉnh núi ngắm sao. Ánh trăng mềm mại như nước, những vì sao ngập trời. Lâm Nhan cảm thấy tình yêu thật sự kỳ diệu. Hai ngày trước cô còn vô cùng ghét bỏ anh, mà bây giờ, chẳng mấy chốc, hai người gặp lại nhau, trong lòng cô chỉ có hạnh phúc và ngọt ngào.

Hai người đắm chìm, quên mình trong hạnh phúc, nhưng vẫn luôn có người thích đi kiếm chuyện không vui.

Nhưng có người rửng mỡ, hắn rảnh rỗi đến nhức trứng lên mạng cố ý lôi kéo sự chú ý, dẫn dắt cộng đồng mạng. Thông tin từ một cư dân mạng tên là Người Biết Chuyện vạch trần Chứng cớ rành rành chuyện Lâm Nhan chen chân vào tình cảm của Lâm Sanh và Hàn Hữu Niên, cuối cùng người đàn bà tâm cơ cũng lòi đuôi leo lên hotsearch, được người qua đường thậm chí fan của Lâm Sanh xúm vào xem, người thả tin tức ra còn cố ý chụp ảnh màn hình lúc trực tiếp Lâm Nhan và Hàn Hữu Niên chung một khung hình để làm mồi nhử, dẫn dắt dư luận.

Dân cư mạng không biết chân tướng nhìn thấy đều xông vào mắng Lâm Nhan những từ như Tuesday, chen chân. Internet phát triển, các anh hùng bàn phím, bình xịt*, hắc tử* mắng chửi người khó nghe cỡ nào cũng có.


*Bình xịt: những người xuất hiện chủ yếu trên các nền tảng mạng xã hội như Weibo, Tieba, livestreams, diễn đàn QQ hay WeChat, B trạm, bọn họ dùng ngôn ngữ công kích người khác, thích kết bè kết đội, lấy kiến thức nông cạn của mình làm quan điểm, ngôn ngữ không hề có tính logic để đạt được sự hả hê sung sướng, đâm sau lưng tổn hại đến người khác, công kích ở khoảng cách xa, tốc độ rất nhanh khiến người ta kinh ngạc. Bình xịt chỉ trích lung tung, phê bình thậm chí chửi rủa bất chấp đúng sai, khác với chửi bậy, cũng khác phê bình có lý lẽ đàng hoàng.

*Hắc tử: những người đưa ra những lời bình gieo rắc oán hận, nhục mạ người khác trên mạng.


Mắng trên Weibo xong còn mắng tiếp trong tin nhắn riêng, thậm chí cư dân mạng còn không ngừng moi ra các tin scandal của Lâm Nhan. Cho dù không có cũng râu ông nọ cắm cằm bà kia, bới hết tất cả nghệ sĩ, diễn viên nam từng hợp tác với Lâm Nhan, hận không thể dùng kính hiển vi lột da Lâm Nhan ra xem rốt cuộc cô có mập mờ với ngôi sao nam nào không, nếu không có, dù có đổ tội cũng phải gán thẳng lên người cô.

Sau đó chính là một đám quần chúng ăn dưa trên Weibo bình luận rồi xếp hàng ngồi chờ cái gọi là chứng cứ rành rành.

Đủ các loại mác như đàn bà xấu xa, trà xanh, tiểu tam, hồ ly tinh, quy tắc ngầm như bông tuyết dán lên người Lâm Nhan.

Trong vòng một đêm, Làm người không được vượt quá Lâm Nhan đã trở thành câu thành ngữ lưu hành trên mạng, những lời nói đau lòng cho Lâm Sanh cũng nhiều vô kể, cư dân mạng ăn dưa, quần chúng, Sanh phấn đều an ủi Lâm Sanh, bênh vực kẻ yếu vì cô ta.

Cái quái gì vậy - Cô có làm cái gì đâu, đau lòng cho Lâm Sanh cái cọng lông á, thật sự là hạn hán lời.

Lâm Nhan không thèm để ý những tin nhắn mắng mình, nhưng nhìn ảnh chụp mà những người kia cố gắng lấy góc trên Weibo, tâm trạng giống như muốn chửi đậu mé nhà nó.

Có người muốn hại cô, Lâm Nhan vẫn không rõ, tại sao người đằng sau bức màn này lại nôn nóng kích động gán cô làm người thứ ba như vậy.

Ngược lại cô cũng muốn nhìn xem một chút rốt cuộc trong tay đối phương có chiêu trò gì.

Trong cơn tức giận cô trực tiếp đăng nhập nick chính, đăng một bài Weibo: Chăm chỉ làm việc vẫn muốn đi ăn dưa trước, ngồi đợi chứng cớ rành rành của @Người Biết Chuyện, tôi đây theo đến cùng!

Vừa đăng Weibo xong, fan hâm mộ Lâm Nhan đã bình luận ở dưới ủng hộ cô, tất nhiên cũng có anti-fan, bình xịt mắng, được vài phút đồng hồ lại được đẩy lên hotsearch.

Lâm Nhan nhướng mày, cô chỉ là một diễn viên mờ nhạt, cảm giác tồn tại rất thấp, lại có thể vì chút chuyện nhỏ đã lên hotsearch*, e là còn phải cảm ơn Người Biết Chuyện bày trò kia.

*Tự mang thể chất hotsearch (自带热搜体质): một hành động nhỏ cũng có thể lên hotsearch, thường là của một số diễn viên hay nghệ sỹ có độ hot cao như Trịnh Sảng, Dương Mịch… ở đây ý Lâm Nhan nói có người giở trò đằng sau đẩy bài cô đăng lên hotsearch.

Lục Miểu gọi điện thoại đến, giọng điệu có hơi sốt ruột, "Lâm Nhan, tổ quan hệ xã hội và đoàn luật sư của công ty đang chuẩn bị tuyên bố và đưa ra văn kiện luật sư, sao em lại cứ xúc động đăng nhập vào nick chính đáp trả rồi hả?"

Lâm Nhan ngạc nhiên, "Chị cũng chưa hỏi chân tướng đã tin tưởng em rồi à?"

"Không phải chị tin tưởng em, mà là ông chủ lớn của chị tin tưởng em. Hotsearch vừa mới lên, ông chủ lớn đã hạ chỉ thị xuống rồi." Lục Miểu cười trả lời.

"Không sao, dù sao chuyện này đúng là em muốn đối nghịch với đối phương đến cùng đó." Trong lòng Lâm Nhan ấm áp, thì ra là Tạ Phong Trần đang giúp cô nha!

Có điều những ngày này cô đều hẹn hò với tên đàn chết tiệt đó, anh chắc chắn biết cô trong sạch rồi, cũng không biết rốt cuộc người ngấm ngầm bôi đen cô có mục đích gì.

"Lâm Nhan, có lẽ là mấy ngày vừa rồi thấy em ngày ngày lên hotsearch vì gameshow khiến người khác ghen ăn tức ở, em có đắc tội với ai trong chương trình không?"

"Nếu như có gì không đúng, khả năng là Hàn Hữu Niên và Lâm Sanh. Có điều bọn họ cũng là người trong cuộc, làm thế với em thì bọn họ được lợi gì?" Lâm Nhan cũng không hiểu đầu cua tai nheo ra sao.

"Vậy em cũng đừng nóng vội, cũng đừng để ý những bình luận chửi mắng em trên mạng, Lâm Nhan, con đường này chính là như vậy, em phải cố gắng giữ cho tâm trí bình thản, bụi gai và hoa tươi cùng song song tồn tại, coi như bây giờ em đang đi trên bụi gai đi! Bên chị sẽ cho người điều tra." Lục Miểu cũng từng trải qua sóng to gió lớn trong giới, lo lắng cô sẽ chịu ảnh hưởng, an ủi cô.

Lâm Nhan hoàn toàn lờ đi, nhưng có cuộc gọi khác tới, nên ngắt máy với Lục Miểu, người gọi là Tạ Phong Trần.

"Gọi điện thoại sớm như vậy làm gì?" Lâm Nhan thở dài, nhìn thời gian đã hơn bảy giờ, ngày thường vào lúc này cô đã chỉnh đốn xong xuôi xuống lầu rồi, nhưng hôm nay, cô vẫn còn đang chờ ăn dưa.

"Nhớ em." Người đàn ông nói chuyện ngọt như mía lùi như không mất tiền mua vậy, giọng anh khàn khàn, cũng không rõ là vừa tỉnh ngủ hay là căn bản không ngủ.

"Ồ! Vậy anh nhớ tiếp đi! Vất vả cho anh rồi." Lâm Nhan cười nói.


"Không vất vả, nhớ đến em thì trong lòng đều là ngọt hết." Người đàn ông há miệng một cái là nói lời âu yếm, dừng một chút, lại mở miệng, "Chuyện trên mạng em đừng lo lắng, giao cho anh, anh sẽ xử lý được."

Lâm Nhan gật đầu, "Ừm, em không lo lắng."

"Lâm Nhan." Người đàn ông trong điện thoại bỗng nhiên nghiêm túc gọi tên cô.

"Vâng?"

"Thật ra có một cách đơn giản nhất có thể khiến tất cả mọi người ngậm miệng lại!" Tạ Phong Trần nói.

"Cách gì?"

"Em cảm thấy công khai quan hệ của chúng ta thì sao?" Anh hỏi dò, kì thực anh không thích tên của Lâm Nhan chung chỗ với tên họ Hàn kia chút nào.

"Nhanh vậy sao? Nếu sau này chúng ta không ở bên nhau, vậy anh cũng sẽ thành đề tài trà dư tửu hậu cho mọi người đó." Lâm Nhan kinh ngạc, không phải cô không nghĩ đến vấn đề này, nhưng nghĩ đến bản thân mình và Tạ Phong Trần công khai thân phận thì tương đối phản cảm, cô cũng không chắc hai người có thể tiến xa, trong lòng không chắc, cũng chưa nghĩ sâu.

"Lâm Nhan, em không tin anh hay không tin bản thân em?" Tạ Phong Trần căng thẳng trong lòng, giọng nói lạnh nhạt hỏi cô.

"Đều có cả, không phải chúng mình mới ly hôn không được bao lâu sao?" Lâm Nhan mím môi, biết anh cụt hứng nhưng cô không thể làm gì khác, khi đưa ra bất cứ một quyết định nào cô đều hi vọng chính mình phải cẩn thận.

"Tốt nhất là em sớm thu lại những ý nghĩ không chắc đó đi, người mà anh nhận định, chính là cả đời." Tạ Phong Trần bá đạo đưa ra lời thề.

"Nếu lúc trước anh không thích em, cũng sẽ không cưới em sao?" Lâm Nhan im lặng, ký ức như đã từng gặp tổng tài bá đạo này sao lại mãnh liệt như vậy.

"Em không muốn tiến tới với anh ư? Anh muốn công khai, anh muốn ở bên em quanh minh chính đại, muốn nắm tay thì nắm tay, muốn ôm thì ôm, nhớ em có thể tới thăm em bất cứ lúc nào, Lâm Nhan, anh cần một danh phận."

"Tạ Phong Trần, một khi công khai chúng ta đều không còn đường lui nữa." Lâm Nhan không biết làm sao, người đàn ông này sao lại hồ đồ, cố chấp, không khéo léo vậy, cô vẫn nhẫn nại để khuyên nhủ anh.

"Anh không cần đường lui, anh chỉ cần em." Người đàn ông đưa ra lựa chọn chắc như đinh đóng cột, ngày nào Lâm Nhan chưa bằng lòng công khai, ngày đó anh cũng không thể yên tâm được.

Chỉ trói cô bên mình, anh mới có thể yên tâm.

Hơn nữa người phụ nữ này chơi kiểu gì vậy, đã đồng ý ở bên anh rồi lại vẫn còn nghĩ đường lui.

Anh nhất định phải rèn sắt lúc còn nóng, khiến cho cô muốn lui cũng không thể lui nữa.

Không chỉ kinh ngạc, Lâm Nhan cũng có chút bất đắc dĩ.

Người ta thường nói phụ nữ rơi vào bể tình thì IQ về âm, cô cảm thấy IQ của Tạ cẩu cũng xuống đáy rồi, khiến người ta đau đầu không thôi.

"Lâm Nhan, nếu em lo lắng, chúng ta có thể ký hợp đồng."

"Hợp đồng gì?" Lâm Nhan nhíu mày, không hiểu sao anh lại có nhiều chuyện không đâu như vậy.

"Hợp đồng trước hôn nhân, nếu như sau này anh làm chuyện có lỗi với em, toàn bộ tài sản của công ty sẽ thuộc về em, được không?"

"Anh hào phóng như vậy không phải là sẽ thiệt thòi quá à?" Trong lòng cô mềm nhũn, cứ cảm thấy chỗ nào đó không thích hợp.

"Không thiệt, chỉ cần em đồng ý, anh lập tức bảo luật sư chuẩn bị hợp đồng." Tạ Phong Trần phảng phất như thấy được hi vọng, lập tức nói tiếp.


Chỉ cần có được cô, làm sao anh có thể chịu thiệt được.

Luật sư?

Lâm Nhan nhíu mày tập trung suy nghĩ một lát, mới ý thức được chuyện này có chút không đúng, "Không phải, chúng ta không phải đang nói tới scandal lần này sao? Làm sao lại nói đến hợp đồng trước hôn nhân rồi hả? Lúc nào em nói muốn kết hôn? Hình như em quên nói với anh, em ở bên anh nhưng không có ý định tái hôn đâu."

A, thông suốt rồi, dụ dỗ thất bại!

"Vì sao?" Tạ Phong Trần lập tức cảm thấy có một gáo nước lạnh giội cho lạnh thấu tim, anh nóng lòng chờ mong tái hôn với cô, kết quả cô lại nói không có ý định kết hôn lại nữa.

Vậy anh được coi là gì?

Anh làm thế nào đây?

Một lần nữa anh hối hận quyết định ly hôn lúc trước, sớm biết bây giờ thế này, có chết anh cũng không ly hôn.

"Như bây giờ rất tốt, kết hôn chẳng có gì thú vị cả." Cô không vui nói, không muốn tiếp tục chuyện này nữa.

Tạ Phong Trần cảm thấy như bị chém thêm một đao, lý do kết hôn chẳng có gì thú vị là vì hai năm trước anh cứ luôn lạnh nhạt với cô sao?

Anh khổ sở không nói thành lời, cảm giác mình hoàn toàn tự bê đá đập chân mình, cô không có hứng thú với hôn nhân cũng là do thất bại của anh mà ra.

"Thế chúng ta công khai trước được không? Như vậy thì chí ít sau này sẽ không còn ai bắt nạt em nữa." Tạ Phong Trần ôm tia hi vọng cuối cùng, dụ dỗ cô.

"Em nghĩ đã. Cứ tạm thời như vậy đi! Em tắt máy nhé." Lâm Nhan nói xong thì cúp điện thoại luôn. Tạ Phong Trần tức giận với người ở đầu dây bên kia đến mức ngực nhói đau.

Người phụ nữ này đúng là không có chút dịu dàng, quan tâm nào, vì sao anh cứ phải đâm đầu vào chỗ chết, nhất quyết phải thích cô chứ.

Nick chính của Lâm Nhan trực tiếp đăng bài, Người Biết Chuyện kia lại càng phấn khích hơn, lập tức tag @Lâm Nhan trả lời: Tám giờ tối, không gặp không về.

Lâm Nhan cười lạnh, ngược lại cô rất tò mò rốt cuộc là trong tay đối phương có dưa gì.

Hôm nay quay chương trình, cô không bị ảnh hưởng chút nào, ngay từ đầu khách mời trong tổ chương trình nhìn dáng vẻ ba người trong cuộc thờ ơ mà có chút lo lắng. Nhưng sau khi tuyên bố nhiệm vụ, lúc mấy người bọn họ bắt đầu tương tác qua lại hoàn toàn không thấy chút khác thường nào, mọi người cũng yên tâm, có điều mỗi khi ống kính có Lâm Nhan, bình luận dày đặc trên màn hình lại điên cuồng chửi cô, thậm chí sau đó gom cả tổ chương trình vào mắng, còn có người report tổ chương trình, khiến cho bọn họ cũng vào thế bí, cuối cùng đành phải giảm bớt cảnh quay của Lâm Nhan.

Không có ống kính, Lâm Nhan vui vẻ, nhàn nhã.

Lúc nghỉ ngơi, Cảnh Tuyết kéo cô qua một bên, lo lắng hỏi cô, "Em không sao chứ?"

Lời editor: Uất ức cho Tạ cẩu nhà chúng ta quá:))
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.