“Mẹ, có phải mẹ rảnh quá rồi không vậy!” Vốn dĩ Tạ Phong Trần đang bực dọc vì chuyện của Lâm Nhan, lại còn bị chính mẹ ruột mình đâm một nhát, lòng anh vô cùng đau khổ.
“Nếu con có ích một chút, cho mẹ có cháu trai cháu gái ẵm bồng thì bà đây cũng lười mà để ý tới con. Con xem bộ dạng này của con, có phải tối qua mất ngủ không? Rốt cuộc là làm sao?” Tạ phu nhân thẳng thắn, trong lời nói lộ ý chê bai.
“Mẹ nói đúng, người ta không cần con nữa rồi.” Tạ Phong Trần một tay kéo lại tấm chăn điều hoà rồi đắp lên người, tiếp tục giả vờ ngủ như chết.
“Con, con, đúng là con bị người ta đá hả?” Tạ phu nhân hết sức kinh ngạc, đúng là khó tưởng tượng nổi, trong hai năm kết hôn, đứa con này của bà đều không thích Lâm Nhan, lạnh nhạt với Lâm Nhan, mà trước giờ Lâm Nhan đều không làm ầm ĩ, không ngờ giờ anh lại không hé răng lời nào mà rầu rĩ chịu uất ức thế này, còn dày vò bản thân thành dáng vẻ ‘cuộc đời này không còn gì để lưu luyến’ vậy nữa.
Xem ra Lâm Nhan đúng là khắc tinh của đứa con vô liêm sỉ nhà bà nha!
“A~ muốn cười thì cười đi, đừng có nhịn.” Tạ Phong Trần bất mãn.
“Mẹ cũng có cười đâu! Mẹ con đây là loại người cười trên sự đau khổ của người khác sao?” Tạ phu nhân trừng to mắt phản bác, mặt đầy vẻ vô tội, chỉ có điều nếu che kỹ ý cười nơi khoé mắt một chút nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-ta-thieu-va-mat-hang-ngay/1055491/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.