“Ở trên xe.” Tạ Phong Trần nhanh chóng trả lời.
“Đưa tôi chìa khóa xe, tôi đi lấy thuốc cho anh.” Lâm Nhan lắc đầu thở dài, người này đúng là đại thiếu gia được người khác phục vụ quen rồi, thuốc của mình cũng không đem theo, vậy mà còn mặt mũi để la lối kêu đau nữa.
Đau chết đi, đáng đời.
“Bảo Tần Nhược Phong mang đến rồi.” Ánh mắt Tạ Phong Trần bất giác đặt trên cần cổ nhỏ nhắn đẹp đẽ của Lâm Nhan, chắc là mới vừa tắm xong, cả người Lâm Nhan bị hơi nước ấm xông đến mức ửng lên làn da trắng trẻo mịn màng, gương mặt cô ửng đỏ nhẹ nhàng, hết sức động lòng người.
Có lẽ từ trước đến giờ người con gái này đều không biết mình hấp dẫn đến mức nào, anh làm sao có thể để dáng vẻ này bị người khác nhìn thấy được chứ.
Lâm Nhan không miễn cưỡng nữa, ngẩng đầu nhìn bầu trời bên ngoài qua một góc rèm cửa, trời vẫn còn sớm, cô bèn dứt khoát lấy một chiếc váy dài vào phòng tắm thay.
Lúc cô bước ra thì có tiếng gõ cửa phòng, nhìn thấy anh muốn ra mở cửa, Lâm Nhan bất mãn trừng mắt với anh một cái rồi đi ra mở cửa trước, chỉ thấy Tần Nhược Phong thở hổn hà hổn hển cầm theo bịch thuốc.
Lâm Nhan quay đầu nhìn người nào đó đang chiếm nơi ở của người khác rồi thảnh thơi ngồi trên giường mình, không kiềm được mà oán thầm, quả nhiên là nhà tư bản máu lạnh vô tình, ngay cả cháu ngoại của mình cũng sai bảo không khách khí.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-ta-thieu-va-mat-hang-ngay/1055478/chuong-42.html