Chương 917
Khi xuân về hoa nở, cô và Phó Đình Viễn ngồi trên bãi cỏ, cách đó không xa, bọn trẻ chạy nhảy và chơi đùa vô tư lự, khuôn mặt tươi cười rạng rỡ, động lòng người, thật là một bức tranh đẹp và hạnh phúc.
Không may…
Du Ân quyết liệt kiềm chế dục vọng tràn trề và nỗi chua xót vô tận trong lòng, thầm cầu trời có thể thương cô một lần.
Trong bữa sáng, Phó Đình Viễn lơ đễnh hỏi: “Chút nữa em định mặc gì?”
“Chị họ nói người trong cửa hàng của chị ấy sẽ đưa đến cho em sau. Hình như chị ấy nói trên WeChat đó là một chiếc váy nhung đỏ sẫm.” Hiện tại, quần áo mà Du Ân mặc khi tham dự hoạt động đều là chị họ chuẩn bị giúp cô.
Du Ân cũng rất vui vẻ nhận ý tốt như vậy, đỡ mệt bản thân phải suy nghĩ chọn quần áo. Hơn nữa chị họ là dân thời trang chuyên nghiệp, tạo hình ăn mặc theo phong cách của người ta, chắc chắn sẽ không làm lỗi.
Vì sợ lạnh nên chị họ đã đặc biệt chuẩn bị cho cô một chiếc váy có độ dày.
“Đỏ sẫm?” Phó Đình Viễn khẽ cau mày sau khi nghe những lời cô nói.
Trong tủ quần áo của anh từ đó tới giờ chẳng có một chiếc cà vạt sáng màu nào liên quan đến màu đỏ, hầu hết đều là tông màu trầm, trang phục công sở rất đậm và chững chạc. Anh phải phối với váy của cô như thế nào đây?
Du Ân cho rằng Phó Đình Viễn ngạc nhiên vì cô mặc đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-chong-cu-lai-muon-theo-duoi-toi/4606554/chuong-917.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.