Chương 870
“Không được.” Du Ân chẳng thèm nghĩ ngợi từ chối ngay: “Em phải ở nhà của bà cụ Hàn, nếu anh đi theo sẽ rất bất tiện.”
Du Ân vừa dứt lời, đột nhiên nhìn thấy ánh mắt mà Phó Đình Viễn đang nhìn mình càng trở nên sâu thẳm.
Cô khó hiểu lườm anh, Phó Đình Viễn ôm lấy eo cô khẽ nói: “Hóa ra trong lòng em đã ngầm thừa nhận anh đi theo em là muốn ngủ chung với em, bằng không tại sao em lại nói là rất bất tiện?”
Du Ân: “…”
Có trời đất chứng giám, cô hoàn toàn không nghĩ đến chuyện này.
Cô chỉ không muốn cho anh đi theo mà thôi, nên mới nói rằng rất bất tiện.
Ai dè trong đầu anh đều là suy nghĩ không đứng đắn, hiểu lầm câu nói của cô.
“Chẳng phải anh là bệnh nhân à, anh hãy ngoan ngoãn ở lại Giang Thành chờ đợi đi.” Cuối cùng, cô chỉ có thể tiếp tục từ chối.
Phó Đình Viễn cau mày hỏi cô: “Vậy em muốn ở lại bao lâu?”
“Cụ thể thì em vẫn chưa rõ, nhưng ít nhất cũng phải mất một tháng.” Trung y trị liệu rất chậm, hơn nữa cũng chưa chắc sẽ có hiệu quả, mọi việc Du Ân đều phải nghe theo bà cụ Hàn.
“Anh không chấp nhận, tuyệt đối không chấp nhận.” Phó Đình Viễn vừa nghe tin cô sẽ rời đi lâu như vậy thì chẳng kịp nghĩ ngợi bày tỏ sự phản đối ngay.
Trước đây, anh để Du Ân ở mãi chỗ của bà cụ Hàn là vì anh bị cô cưỡng ép chia tay, nên chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-chong-cu-lai-muon-theo-duoi-toi/4606508/chuong-870.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.