Chương 796
Xưng hô xa lạ của cô khiến Phó Đình Viễn bốc hỏa, nhưng cô đã quay lưng đi rồi bận việc của mình, không thèm nhìn anh nữa.
Nhưng để có một bữa tối suôn sẻ, lại còn là bữa tối do cô nấu, anh vẫn phải rời khỏi gian bếp.
Ngay khi Phó Đình Viễn đi ra ngoài, Du Ân đột nhiên cảm thấy không khí trong bếp như dễ thở trở lại, không bị Phó Đình Viễn ngắt lời, Du Ân nhanh chóng chuẩn bị đồ ăn rồi mang ra, ba người dùng bữa tối vui vẻ cùng nhau.
Sau khi ăn tối, bà Hàn chủ động để lại không gian cho hai người: “Bà lên lầu đọc sách, mấy đứa nói chuyện đi.”
Du Ân không muốn nói chuyện với Phó Đình Viễn. Thứ nhất, bầu không khí tối nay quá mập mờ, thứ hai là không có chủ đề gì để nói. Cô thực sự sợ Phó Đình Viễn sẽ lại nói những lời mùi mẫn gì đấy, cô chịu không nổi.
Vậy nên cô nói với Phó Đình Viễn đang đứng dậy: “Không còn sớm nữa, anh về khách sạn nghỉ ngơi đi.”
Du Ân nghĩ nếu đêm nay anh không về lại Giang Thành thì chắc chắn sẽ ở khách sạn bên ngoài.
Du Ân biết rõ quãng đường đi từ Giang Thành đến đây xa cỡ nào, trời lạnh thế này anh đã đội tuyết lái xe đến thì mau để anh đi nghỉ ngơi thì hơn.
Ai ngờ Phó Đình Viễn ngả người ra chiếc ghế đằng sau, mặt dày nói: “Tối nay anh ở đây.”
Du Ân: “…”
Bà cụ Hàn đang bước lên lầu quay lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-chong-cu-lai-muon-theo-duoi-toi/4606434/chuong-796.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.