Chương 700
“Ừ.” Du Ân gật đầu: “Vốn đang phiền vì không biết viết thế nào, vừa nhìn thấy ly cà phê của anh là vui vẻ liền.”
Phó Đình Viễn nhìn xuống cô và nghiêm nghị nói: “Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy dáng vẻ khi em viết gì đó.”
Trớ trêu thay, họ đã sống với nhau ba năm, nhưng anh chưa bao giờ biết cô có thể viết truyện, anh cũng chưa bao giờ nhìn thấy dáng vẻ cô viết trước máy tính.
Du Ân có chút ngượng ngùng nói: “Có phải rất hấp tấp cáu kỉnh không?”
Cô đã quen với việc ở một mình khi viết, vừa nãy còn quên rằng Phó Đình Viễn vẫn ở bên cạnh cô.
Không biết cô có giật tóc lo lắng khi không biết viết gì hay không, khi nghiêm trọng thì cô còn đập bàn…
“Không có.” Phó Đình Viễn ngay lập tức phủ nhận lời nói của cô, suy nghĩ một chút, anh nói: “Rất dễ thương.”
Khi không thể viết bản thảo, cô sẽ buồn chán cắn môi và bĩu môi giận dữ hoặc thở dài và kéo tóc, anh cảm thấy điều này rất đáng yêu.
Ngày thường cô không có nhiều cử chỉ nhỏ như vậy, ăn nói cũng rất đàng hoàng, hiếm khi buông thả như thế này, sao có thể nói là hấp tấp cáu kỉnh chứ.
Du Ân ậm ừ: “Anh đúng là có khát vọng sống đấy.”
Phó Đình Viễn phản đối: “Anh nói thật mà.”
Hai người cứ tán gẫu như vậy, khi bốn mắt nhìn nhau, cũng không biết là ai bắt đầu trước, thế nhưng cả hai lại cùng hôn nhau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-chong-cu-lai-muon-theo-duoi-toi/4606338/chuong-700.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.