Chương 510
Cô đã sống với Phó Đình Viễn được ba năm. Không ai hiểu rõ về anh hơn cô rằng thể lực của Phó Đình Viễn tốt như: thế nào, ngoài bệnh dạ dày do phải bận rộn làm việc và đi xã giao, thì một năm ba trăm sáu lăm ngày, anh ít khi ngã bệnh lắm.
Cô cũng không hiểu tại sao lần này Phó Đình Viễn lại bị cảm và sốt khi dâm một cơn mưa như vậy.
Làm sao bọn họ biết rằng không có gì lao lực hơn là chết tâm, Phó Đình Viễn đã bị hủy hoại hoàn toàn về tinh thần, và thân thể của anh tự nhiên cũng không thể chống đỡ được.
Từ lúc biết được Du Ân và Hà Vĩ Niên đã dành phần lớn buổi sáng trong quán cà phê để trò chuyện rất vui vẻ, đến lúc nhìn thấy Hà Vĩ Niên nắm tay Du Ân, tim anh như chết đi rồi.
Cuộc sống không có gì để luyến tiếc.
Cũng có thể nói cơn giận đang tấn công trái tim nên dẫn đến phát sốt.
Du Ân cho Phó Đình Viễn uống thuốc, và vừa định đứng dậy khỏi giường, Phó Đình Viễn đã nắm lấy tay cô, lòng bàn tay của người đàn ông nóng đến mức khiến tim Du Ân run lên.
Cô định rút tay lại, nhưng Phó Đình Viễn đã giữ chặt cô và thì thầm: “Đừng đi…”
“Đừng rời xa anh, Du Ân.” Mặc dù anh đang mê mang, nhưng theo bản năng anh vẫn muốn giữ cô lại.
Diệp Văn bước tới và võ mạnh vào tay Phó Đình Viễn, rồi kéo tay Du Ân lại khỏi lòng bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-chong-cu-lai-muon-theo-duoi-toi/4606148/chuong-510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.