Có điều Du Ân cũng chỉ nhìn Tô Ngưng một cái, sau đó nói giống như đã nhìn thấu tất cả: "Minh tinh họ Tô kia, nếu cậu thật sự ham muốn nam sắc thì không chỉ trong chương trình yêu đương, trong hiện thực cậu cũng có thể tìm thấy rất nhiều trai đẹp lại ưu tú, không phải sao?"
Du Ân còn bồi thêm một câu: "Chỉ là cậu không chịu tìm mà thôi."
Trong lòng cô ấy chỉ có Chu Trường Ninh, ngoài miệng nói người đàn ông khác đẹp trai cỡ nào chỉ là nói cho sướng miệng thôi.
Nếu cô ấy có thể buông tay sớm thì đã không đến mức thống khổ như bây giờ.
Tô Ngưng hừ một tiếng: "Cậu ăn ngay nói thật làm gì, không thể để cho người ta ảo tưởng đến người đàn ông khác được sao?"
Du Ân cười khẽ lắc đầu, không nói gì nữa.
Buổi tối Hà Vĩ Niên cũng đến, Diệp Văn và ba mẹ Hà Vĩ Niên là bạn tri kỉ, lại bởi vì dưới gối Diệp Văn không con, cho nên trước kia mỗi năm Hà Vĩ Niên đều đến chúc tết ăn cơm cùng Diệp Văn Thư và Thư Ninh.
Hiện giờ Diệp Văn cũng không cố ý tác hợp cho Du Ân và Hà Vĩ Niên nữa, bởi vì ông biết con gái không muốn cho bất cứ người đàn ông nào mang đến lời đồn không tốt, chỉ để hai người trẻ tuổi chung sống như anh em hoặc bạn bè.
Còn chuyện như tình yêu này, còn phải coi trọng nhất là duyên phận.
Buổi sáng hôm sau, Du Ân mới vừa rời giường đã nhận được điện thoại của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-chong-cu-lai-muon-theo-duoi-toi/2691769/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.