Thẩm Dao tuy khó chịu nhưng cô ta vẫn cố chịu đựng, nghĩ rằng lúc sau sẽ làm cho Du Ân xấu hổ, trong lòng cô ta không nhịn được cười, Du Ân, Du Ân, mặc dù trên người cô mang dòng máu nhà họ Diệp, nhưng không có một chút tài năng tiểu thư khuê các nào mà cô có cả.
Ngoài khả năng viết truyện và là một nhà biên kịch, cô còn có sở trường gì chứ?
Còn cô ta đã học khiêu vũ từ năm bốn tuổi và bắt đầu chơi piano năm bảy tuổi, cô ta đã không đánh mất kỹ năng của mình trong nhiều năm, nếu không cô ta đã không dám bước chân vào làng giải trí.
Bữa tiệc tối bắt đầu rất sôi động, một nhóm phụ nữ vừa ăn vừa nói chuyện phiếm, khung cảnh rất nhiệt tình.
Nhưng cho dù là một cuộc tán gẫu nhiệt tình, lời nói của mọi người chắc chắn sẽ lộ ra đủ loại khoe khoang, Du Ân kìm nén sự chán nản trong lòng.
Trong khi ăn thức ăn trước mặt, cô để tâm trí mình lang thang bay bổng.
Suy cho cùng mọi người vẫn phải ở bên bạn bè hòa hợp mới có thể thoải mái tự nhiên, sau này cô sẽ không bao giờ tham gia vào những cái gọi là tiệc tùng như vậy nữa.
Mặc dù cô thuộc gia tộc họ Diệp, nhưng cô đã sống trong một môi trường bình thường từ khi còn là một đứa trẻ, vì vậy cô có thể tiếp tục là một người bình thường, cô không cần thay đổi vì bất cứ ai, và cô không cần phải nói hùa với bất cứ ai.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-chong-cu-lai-muon-theo-duoi-toi/2691526/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.