Thật ra, trước đây khi Du Ân tổ chức sinh nhật cho Phó Đình Viễn, Phó Đình Viễn cũng rất cảm động, và anh cũng nghĩ đến việc hỏi cô sinh nhật khi nào để anh tặng cô một món quà.
Nhưng sau đó, những suy nghĩ đó đã bị xóa sạch bởi lòng kiêu hãnh chết tiệt của anh, anh nghĩ rằng anh chủ động hỏi sinh nhật cô thì sẽ như thể anh rất quan tâm đến cô, nên anh đã mặc kệ.
Khi một chủ đề như vậy được đề cập vào lúc này, Phó Đình Viễn nhận ra rằng trước đây anh đã ngu ngốc như thế nào.
Nếu trước đây anh bỏ đi chút kiêu ngạo chết tiệt của mình, thì anh sẽ không rơi vào tình cảnh theo đuổi lại vợ mình như thế này.
Du Ân nhìn vào ánh mắt chân thành của Phó Đình Viễn mà không biết nói gì, nên chỉ nói "ồ" rồi quay đi chỗ khác.
Cô từ từ cảm nhận được sự chân thành trong những điều anh nói.
Phó Đình Viễn định ôm Du Ân và tiến lại gần, thì điện thoại di động của Du Ân lại reo, Phó Đình Viễn buồn bực tự hỏi sao cô là một nhà biên kịch làm việc ở nhà mà lại bận rộn hơn CEO như anh chứ.
Mỗi khi anh muốn làm gì đó, cuộc gọi này hay cuộc gọi kia đều làm gián đoạn.
Du Ân đẩy Phó Đình Viễn ra và bước tới lấy điện thoại di động, nhưng thay vì cầm lên nghe ngay lập tức, cô hơi cau mày.
Phó Đình Viễn bước tới và nhìn thoáng qua, anh thấy số điện thoại hiển thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-chong-cu-lai-muon-theo-duoi-toi/2691519/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.