Thấy Phó Đình Viễn nheo mắt nguy hiểm nhìn chằm chằm mình, Du Ân sợ anh lại bày ra hành vi cầm thú gì với cô nữa.
Nhưng thực chất anh không làm bất cứ gì cả, có điều, lời anh nói ra lại có phần ranh mãnh xảo quyệt.
Phó Đình Viễn siết chặt eo cô, mở miệng nói: "Quan hệ thể xác giữa nam và nữ đâu nhất thiết phải tồn tại trên giường?"
Du Ân hơi khó hiểu hỏi lại: "Anh nói vậy là ý gì?"
Phó Đình Viễn ghé sát vào cô, nhiệt độ nơi đáy mắt nóng như thiêu như đốt, nhỏ giọng nói: "Phòng bếp cũng có thể mà không phải sao? Phòng tắm, phòng khách, sô pha, chỉ cần muốn, nơi nào cũng có thể hết. Cho nên có rời khỏi giường thì chúng ta vẫn thân mật được."
Du Ân bị câu nói này của anh chọc cho đỏ mặt, chưa kể, hơi thở của anh cứ phả vào bên tai cô, khiến cơ thể cô nóng ran lên được.
Cô nào có thể ngờ được tốc độ quay xe của Phó Đình Viễn lại đạt đến trình độ này, chưa kể, cô còn không có cách nào phản bác.
Cái gì mà bọn họ vẫn có thể thân mật ngay cả khi rời khỏi giường chứ, có mà anh đang cãi chày cãi cối không nói lý lẽ ấy. Cô thừa nhận cô đề nghị anh bắt đầu mối quan hệ thể xác, nhưng rõ ràng anh lại đang muốn bắt đầu mối quan hệ yêu đương bình thường với cô.
Đúng là đồ cáo già!
Du Ân cảm thấy bản thân đang bị người ta sắp đặt, cô còn tưởng mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-chong-cu-lai-muon-theo-duoi-toi/2691490/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.