“Anh đang làm gì vậy?” Vu Ân giơ tay gạt điện thoại của Phó Đình Viễn đi, sau đó ngồi thẳng dậy, trầm giọng hỏi Phó Đình Viễn.
Phó Đình Viễn không hề che giấu ý định của mình, anh dùng đôi mắt đen láy nhìn cô chằm chằm nói: "Tôi chỉ thấy lúc ngủ trông em rất đẹp nên đã chụp một bức ảnh thôi."
Phó Đình Viễn đang nói sự thật, nhưng Du Ân lại nổi da gà khắp người.
Cô thực sự không thích ứng được với mấy lời đường mật của Phó Đình Viễn.
Trong lòng Vu Ân, Phó Đình Viễn trước kia luôn là người lạnh lùng, ăn nói bất thiện, không những thế còn không biết nói những lời dịu dàng, ngọt ngào…
Cả người rất khó chịu, cô nghẹn ngào tố cáo với anh: "Anh mau xóa đi, anh đang vi phạm quyền chân dung của tôi đấy!"
Ngay khi Du Ân nghĩ đến những bức ảnh đang ngủ của mình được Phó Đình Viễn lưu trên điện thoại di động, cô cảm thấy cả người không ổn chút nào, anh đúng là không có được một giây yên tĩnh mà.
Đối mặt với lời tố cáo của cô, Phó Đình Viễn chỉ nheo lại đôi mắt sâu thẳm, lười biếng nói: "Nếu tôi nhớ không lầm, em còn đăng ảnh chụp lưng của tôi lên Weibo mà không có sự đồng ý của tôi mà."
Du Ân không nói nên lời trước mấy lời này của anh, cô không ngờ rằng anh lại có thể lấy cái đó ra để chặn cô.
Ngay lúc cô không biết nên nói gì, anh nhướng mày, bất mãn tố cáo: "Tôi còn phải bảo vệ sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-chong-cu-lai-muon-theo-duoi-toi/2691480/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.