“Vậy thì tôi sẽ thu xếp ngay.” Thấy Thẩm Dao đồng ý, Tử Dạ lập tức lấy điện thoại di động ra để liên lạc.
Thẩm Dao khinh thường nói: “Tô Ngưng hát dở như vậy mà sao mấy năm nay cô ta lại không biết xấu hổ mà vẫn tham gia các buổi dạ hội thế.”
Tử Dạ tiếp lời cô ta: “Những buổi dạ hội đó rất ít khi hát trực tiếp, giọng hát hoàn hảo mà cô ta đã hát chính là đã được thu âm trong phòng thu không biết bao nhiêu lần rồi.”
Sau khi Tử Dạ nói mấy câu này, Thẩm Dao không nói gì nữa.
Bởi vì bản thân Thẩm Dao cũng vậy, huống chi là diễn viên như bọn họ, thậm chí nhiều ca sĩ chuyên nghiệp còn hát nhép.
Tử Dạ nhận ra mình nói sai gì đó nhưng sau khi mím môi lại cố ý giả bộ bận rộn, không hề nói một lời giúp bản thân.
Cô ta đang nói sự thật, Thẩm Dao không thích nghe cũng chẳng còn cách nào khác.
Sau khi Tử Dạ liên lạc với đám người nói xấu Tô Ngưng xong thì xe cũng vừa đưa Thẩm Dao về đến nhà, Tử Dạ không ở lại nhà Thẩm Dao mà chào tạm biệt xong bèn đi khỏi đó.
Sau khi Tử Dạ về đến nhà, cô ta bắt đầu mong chờ sự việc của Tô Ngưng lên men, chỉ cần có thể tìm ra cánh cửa nói xấu Tô Ngưng thì cô ta sẽ tiến thêm một bước để nói xấu Du Ân.
Bây giờ Tử Dạ biết rằng cô ta không thể so sánh với thân phận của Du Ân được nữa, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-chong-cu-lai-muon-theo-duoi-toi/2691457/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.