Dịch Thận Chi nhìn Chu Dật đùa đùa nói: "Người trẻ tuổi, khiêm tốn tí đi, cẩn thận sếp Phó phong sát cậu đấy."
Chu Dật nghiêm trang đáp lại: "Tình yêu không có chỗ cho giới hạn địa vị, cũng không liên quan gì đến giới hạn tuổi tác, vậy nên không thể vì tôi còn trẻ, hay vì địa vị trong xã hội tôi không bằng sếp Phó đây mà phải chịu mất đi quyền lợi theo đuổi tình yêu của mình."
Chu Dật nói xong lại quay đầu nhìn Phó Đình Viễn khiêu khích nói: "Nếu vì tôi theo đuổi Du Ân mà sếp Phó đây lại phong sát tôi, vậy thì quá không bản lĩnh rồi."
Du Ân đau đầu đến điên rồi, Chu Dật và Phó Đình Viễn cứ tôi lại đến anh, đối chọi gay gắt không chịu ngừng, bữa cơm này còn ăn nổi nữa không?
Nhưng Tô Ngưng thì khác, cô ấy lại trưng ra bộ mặt với cảm xúc như thể đang xem kịch vui, và Dịch Thận Chi, người khởi nguồn mọi chuyện thì đang ngồi một bên thư thả hóng chuyện.
Cũng may Phó Đình Viễn không tiếp tục giằng co với Chu Dật thêm nữa, mà chỉ chán ghét nhìn cậu rồi nhẹ giọng nói một câu: "Tôi sẽ không phong sát cậu."
Anh sẽ để Chu Dật nhìn rõ xem, thế nào là không biết tự lượng sức mình. Chu Dật muốn giành người với anh, vậy mà lại không thử ước lượng xem bản thân được mấy cân mấy ký.
Dịch Thận Chi vì muốn giảm bớt không khí căng thẳng nên đã chuyển sang chủ đề khác: "Du Ân, tôi nghe nói vị bác sĩ Tống giúp cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-chong-cu-lai-muon-theo-duoi-toi/2691360/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.