Ngay tức khắc, Thẩm Dao dường như đã ngộ ra được, ý của ba cô ta là Du Ân được Diệp Văn bao nuôi.
Thẩm Thanh Sơn nói tiếp: "Giờ con đi xin lỗi cũng chỉ là việc tạm thời mà thôi, cô ta và Diệp Văn có vết nhơ đầy mình như thế, chả nhẽ sau này chúng ta lại không thể tìm ra cơ hội để hủy hoại hai người họ sao?"
“Đợi đến lúc đó xem, danh tiếng của Du Ân đã xuống dốc hoàn toàn rồi thì Phó Đình Viễn còn muốn cô ta được không?"
Chỉ với câu nói vừa rồi của Thẩm Thanh Sơn đã khiến Thẩm Dao hạ quyết tâm, đồng ý thỏa hiệp lần này. Đợi đến ngày cô ta nắm được chứng cứ yêu đương mập mờ của Diệp Văn và Du Ân, cô ta nhất định sẽ xử đẹp Du Ân!
Nghĩ đến đây, khóe môi Thẩm Dao cong lên để lộ một nụ cười, điềm đạm nhìn Du Ân nói: "Thành thật xin lỗi."
Thẩm Dao vốn tưởng bản thân chỉ cần hạ mình khép nép nói một câu xin lỗi là Du Ân sẽ vừa lòng lắm.
Nhưng có ai ngờ, đáp lại lời xin lỗi của cô ta, Du Ân chỉ lắc đầu cười rồi khẽ nói: "Cô Thẩm này, hình như xin lỗi không phải như thế đâu."
Thẩm Dao chán nản: "Vậy cô muốn thế nào?"
Du Ân từ tốn đáp lại: "Để xin lỗi một ai đó, trước tiên cô phải nói mình đã làm sai ở đâu, sau đó mới xin lỗi, cuối cùng là đảm bảo, hứa chắc chắn mình sẽ không tái phạm lại sai lầm đó nữa."
“Theo tôi, đó mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-chong-cu-lai-muon-theo-duoi-toi/2691354/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.