Cho nên Du Ân cũng không giải thích nhiều với Phó Đình Viễn mà chỉ nói: "Tôi tin ông Diệp là một người chính trực và tử tế."
Sau đó lập tức kéo Tô Ngưng rời đi.
Phó Đình Viễn hít một hơi thật sâu để xoa dịu cơn bực bội của mình, anh cảm thấy cần điều tra Diệp Văn một cách cặn kẽ mới được, đặc biệt là mục đích mà Diệp Văn tiếp cận Du Ân hơn nữa còn đối xử tốt với cô như vậy, anh nhất định phải điều tra rõ ràng.
Anh nhanh chóng đuổi theo bắt kịp Du Ân, sau đó bâng quơ hỏi một câu: "Nhà của em là nhà nào?"
Du Ân thành thật trả lời: "Toà 28 hộ thứ 2, sao thế?"
Nhà ở Thiển Lam Loan đều nằm trong khu biệt thự, bao gồm biệt thự đơn lập, hai biệt thự song lập với hai toà thông nhau và một số biệt thự xếp chồng lên nhau theo kiểu tầng trên tầng dưới.
Căn mà Diệp Văn tặng cho Du Ân là một toà song lập có hai hộ.
Phó Đình Viễn nhướng mày: "Tòa 28? Em chắc chứ?"
“Đương nhiên.” Du Ân khó hiểu hỏi lại: “Có vấn đề gì sao?
“Không có vấn đề gì cả.” Sau khi nói xong câu này Phó Đình Viễn liền rời khỏi, bỏ lại Du Ân và Tô Ngưng ngơ ngác không hiểu ra sao.
Tô Ngưng lái xe chở Du Ân đi đến Thiển Lam Loan, trên đường đi Du Ân nói với Tô Ngưng: "Thật ra tớ không muốn chuyển đến đây cho lắm, sống một mình trong căn nhà lớn như vậy khiến tớ cảm thấy quá trống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-chong-cu-lai-muon-theo-duoi-toi/2691345/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.