Đến bây giờ, Phó Đình Viễn cảm thấy mình không thể nào chịu đựng được nữa.
Vì vậy, anh đặt đôi đũa trong tay xuống, nghiêm túc nhìn Du Ân đang ngồi đối diện, trịnh trọng tuyên bố: "Du Ân, tôi không muốn nhẫn nhịn nữa."
Du Ân ngẩn ra: "Cái gì?"
Phó Đình Viễn nói năng mạnh mẽ: "Tôi muốn đuổi theo em."
Du Ân hơi giật mình.
Lần trước trong nhà kho nơi cô bị bắt cóc, anh đã thừa nhận anh yêu cô.
Nhưng lúc đó toàn thân cô đang bị vây trong trạng thái thấp thỏm lo âu vì bị bắt cóc, hoàn toàn không có tâm trạng để nghĩ về những gì anh nói. Thậm chí cô còn phát tiết rất nhiều cảm xúc tiêu cực lên người anh vì người đã bắt cóc cô là Phó Thiến Thiến.
Tại khách sạn thủ đô, anh nói nên trói cô trực tiếp đi tái hôn, cô chỉ nghĩ anh say nên nói càn.
Lần này anh lại nói thẳng muốn theo đuổi cô...
Sau khi Du Ân định thần lại thì nhẹ nhàng đáp: "Hiện tại tôi đã có bạn trai."
Phó Đình Viễn chỉ đơn giản trả lời cô một câu: "Vậy thì sao?"
Du Ân: "..."
Phó Đình Viễn tức giận nói: "Chúng ta kết hôn rồi còn có thể ly hôn, em có bạn trai thì làm sao? Sớm muộn gì cũng chia tay!"
Cho dù không chia tay thì cũng phải khiến cho bọn họ chia tay! Trong lòng Phó Đình Viễn bất bình tuyên thệ như vậy.
Du Ân tức giận đến không nói nên lời. Tuy rằng cô và Chung Văn Thành chỉ là bạn trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-chong-cu-lai-muon-theo-duoi-toi/2691287/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.