Sau khi Phó Đình Viễn thay quần áo xong, Hứa Hàng lại hỏi: “Trán cậu bị sao thế?”
Phó Đình Viễn cụp mắt xuống, thản nhiên nói: “Bị mẹ tôi lấy ấm trà đập.”
Hứa Hàng thở dài: “Để tôi băng bó lại cho cậu.”
Băng gạc được quản gia ở chỗ ông nội băng lại trước đó, bởi vì vừa nãy đánh nhau với Chung Văn Thành mà sắp bị rớt ra.
Phó Đình Viễn chạm vào miếng gạc trên trán và kéo nó ra.
Hứa Hàng kịp thời mang cồn iốt và băng gạc đã khử trùng đến, lau rửa và băng bó lại cho anh.
“Mấy ngày này không được đụng vào nước, tốt nhất không nên động vào thuốc lá và rượu để tránh bị nhiễm trùng.” Hứa Hàng căn dặn.
Phó Đình Viễn ậm ừ, rồi nói: “Giúp tôi tìm một bác sĩ tâm lý giỏi.”
Hứa Hàng biết anh tìm bác sĩ tâm lý là vì Du Ân nên lập tức nói: “Tôi đã liên lạc xong rồi, chờ Du Ân hạ sốt là có thể tìm cô ta để hàn huyên.”
Phó Đình Viễn nhướng mày: “Nam hay nữ?”
Nếu là đàn ông thì nhất định phải từ chối.
Bây giờ anh không thể để bất kỳ người đàn ông tốt nào xuất hiện bên cạnh Du Ân nữa, một Chung Văn Thành đã đủ để khiến anh tức giận ngùn ngụt rồi.
“Là nữ.” Hứa Hàng hơi nghiến răng nói: “Nữ bác sĩ nổi tiếng nhất khoa tâm lý của bệnh viện chúng tôi.”
Phó Đình Viễn chưa kịp nói gì, Dịch Thận Chi ở bên đã tỏ vẻ đầy hào hứng: “Là nữ à? Còn là bác sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-chong-cu-lai-muon-theo-duoi-toi/2691243/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.