“Tôi là ba ruột của con bé, tôi bị bệnh nằm viện mà nó chơi trò biến mất với tôi, một đứa con gái bất hiếu như thế, chẳng lẽ tôi không được đưa nó ra ánh sáng?”
Du Ân vừa đi tới cửa phòng họp liền nghe thấy tiếng rống của Du Thế Quần và Chung Văn Thành trong phòng họp.
Du Ân rất tức giận.
Du Thế Quần cũng thật sự không biết xấu hổ, mấy lời như “ông ta là ba ruột của cô”, rốt cuộc làm sao có thể mặt không đỏ tim không đập nói ra được?
Nói mấy câu trái lương tâm như thế, không sợ bị sét đánh sao?
Có lẽ ba con Du Thế Quần vẫn cho là cô không biết chuyện thân thế của mình, cho nên mới không chút kiêng dè, có lý chẳng sợ ức hiếp cô.
Tiếng nói của Chung Văn Thành vang lên, với một chút tận tình khuyên bảo: “Thế nhưng ông làm loạn như thế, hoàn toàn sẽ là cả hai cùng thiệt hại, nếu Du Ân mất hết tất cả, hai người cũng không có được gì.”
Du Thế Quần thở dốc mắng: “Tôi mặc kệ! Nó không khiến tôi tốt hơn, tôi cũng sẽ không để cho nó tốt hơn.”
Sau khi Du Thế Quần dứt lời, Du Ân không thể nhịn được nữa đẩy cửa bước vào.
Đây là người mà cô gọi là ba và anh, bốn năm trước tính kế với cô cũng thôi đi, bây giờ lại muốn huỷ hoại cô.
Du Thế Quần và Du Tùng thấy cô bước vào, vào lúc này lập tức giương nanh múa vuốt lao về phía cô.
“Cái thứ con gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-chong-cu-lai-muon-theo-duoi-toi/2691141/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.