“Ai vậy?”
Bên trong quả nhiên có người, hơn nữa giọng nói là của Du Ân, Đổng Văn Huệ cùng Phó Thiến Thiến nhìn nhau cười một cái.
Du Ân sau khi mở cửa nhìn thấy Đổng Văn Huệ và Phó Thiến Thiến đứng ngoài cửa, vẻ mặt hơi kinh ngạc, có điều cô rất đã nhanh bình tĩnh lại.
Thoải mái hào phóng đứng ở cửa chính, cô lễ phép hỏi: “Hai vị có việc gì sao?”
Phó Thiến Thiến trừng mắt nói với cô: “Du Ân, bây giờ cô kiêu ngạo quá nhỉ, lại dám cúp điện thoại của mẹ tôi.”
Du Ân sắc mặt thản nhiên: “Vì sao tôi không được cúp máy? Chẳng lẽ chờ bị mắng chửi sao?”
Đổng Văn Huệ cười lạnh một tiếng: “Mắng cô thì làm sao? Ai bảo cô lại không biết xấu hổ quyến rũ Đình Viễn!”
Du Ân sau khi nghe Đổng Văn Huệ tố cáo thì tức đến bật cười, cô khoanh tay nhìn về phía Đổng Văn Huệ và Phó Thiến Thiến, giọng điệu chán ghét: “Bà Phó, cô Phó, các người nghe cho kỹ.”
“Thứ nhất, sau khi ly hôn, cho tới bây giờ tôi chưa từng chủ động tiếp cận Phó Đình Viễn, cho nên không tồn tại chuyện quyến rũ như các người nói.”
“Thứ hai, quan hệ của tôi và các người hiện tại nửa hào tiền cũng không có, cho nên các người không có tư cách mắng chửi tôi, tôi tự nhiên phải cúp điện thoại.”
“Cô...” Đổng Văn Huệ không nghĩ tới Du Ân lại nhanh mồm nhanh miệng như vậy, hơn nữa khí thế mạnh mẽ như vậy, so với Du Ân trước nghe lời rũ mắt kia quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-chong-cu-lai-muon-theo-duoi-toi/2691129/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.