"Bây giờ không còn sớm nữa, em về nghỉ ngơi đi." Đối diện với câu xin lỗi của Thẩm Dao, Phó Đình Viễn không có biểu cảm gì nhiều mà chỉ nói một câu như vậy, không nói tha thứ, cũng không nói không tha thứ cho cô ta.
Thẩm Dao đành phải âm thầm cắn răng, quay người xuống xe.
Sau khi Du Ân rời khỏi nhà họ Phó thì bắt xe đến chỗ ở của Tô Ngưng, lúc cô đi Chu Dật vẫn còn ở trong nhà cô, chẳng biết bây giờ đã rời đi chưa.
Tô Ngưng đắp mặt nạ vội vàng mở cửa cho cô, còn mở một chai rượu đỏ chờ cô,
Du Ân ở lại nhà của Tô Ngưng tắm rửa rồi thay quần áo sạch sẽ mà Tô Nhưng đã chuẩn bị sẵn cho cô, ngồi trên thảm vừa uống rượu vừa nói cho Tô Ngưng những gì cô gặp phải.
Tô Ngưng nghe xong thì kéo mặt cô qua, vừa vỗ vừa bảo hay: "Đã lắm! Quá xá đã luôn!"
"Cho chừa cái tật tâm cơ của ả Thẩm Dao kia."
Tô Ngưng đã chứng kiến quá nhiều cảnh Du Ân bị Thẩm Dao chèn ép bắt nạt rồi, lúc này nghe được chuyện Du Ân làm như vậy với Thẩm Dao, muốn hả giận bao nhiêu thì có bấy nhiêu.
Du Ân uống một hớp rượu rồi gật đầu nói: "Đúng là hả giận."
Năm đó lúc cô phát hiện được mối quan hệ mập mờ của Phó Đình Viễn và Thẩm Dao thì như muốn điên lên, hôm nay chắc hẳn Thẩm Dao cũng muốn điên lên như thế.
Lúc trước Thẩm Dao châm chọc khiêu khích khiến cô vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-chong-cu-lai-muon-theo-duoi-toi/2691057/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.