Sau khi anh cúp máy, Dịch Thận Chi đứng bên cạnh lười biếng đề nghị: "Nếu cậu lo lắng rằng Du Ân lạt mềm buộc chặt muốn tiếp tục bám lấy cậu, vậy không bằng cậu dứt khoát cắt đứt mơ tưởng của cô ấy, lập tức kết hôn với Thẩm Dao, Du Ân sẽ hoàn toàn hết hy vọng ngay, mẹ cậu cũng sẽ ngừng lại thôi."
Không phải Phó Đình Viễn không nghe ra sự cười nhạo và trêu chọc trong lời nói của Dịch Thận Chi, sau khi cho anh ta một ánh mắt lạnh lùng, anh quay người ngồi lên chiếc xe tài xế vừa mới lái tới và rời đi.
Dịch Thận Chi bất lực đưa tay nhún vai, sau đó cũng lên xe rời đi.
Chuyện tình cảm ấy à, đúng là người trong cuộc thì mê, người ngoài cuộc thì tỉnh.
Du Ân bắt taxi rời đi, tâm trạng không được tốt lắm, lồng ngực cô luôn thấy khó chịu, cô cũng không phải khó chịu vì nhìn thấy Phó Đình Viễn nên vẫn nghĩ về anh, mà cô hơi bực mình vì sự kiêu ngạo tự đại của của Phó Đình Viễn.
Anh nói chuyện với cô bằng giọng điệu đó là vì nghĩ rằng cô vẫn còn quan tâm đến anh sao?
Thật là nực cười.
Đúng là cô đã từng nghĩ rằng mình sẽ không thể sống tiếp được nếu rời xa Phó Đình Viễn, nhưng sau đó cô phát hiện ra rằng cuộc sống của cô trong một năm nay cũng rất phong phú và hạnh phúc.
Hóa ra trên thế giới này, ai rời xa ai đó cũng có thể sống được.
Công việc biên kịch của Du Ân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-chong-cu-lai-muon-theo-duoi-toi/2691003/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.