Bên tai vang lên thanh âm nữ nhân, mơ hồ lộ ra mấy phần hàn ý lạnh thấu xương.
Ninh Bảo Bảo đưa tay từ trên tóc nới lỏng ra, đầu ngón tay nhỏ bé trắng bạch nhẹ nhàng gãi gãi trên má phấn nộm, một lát qua đi, mới cúi đầu, mềm mại 'Ừ' một tiếng.
"Ngươi là bằng hữu của mụ mụ."
Bằng hữu?
Lạc Chân nghe tiếng liền chấn động, không nghĩ tới Ninh Nhu lại thật sự hướng Ninh Bảo Bảo giới thiệu chính mình, vẫn là lấy thân phận bằng hữu.
Rõ ràng đã từng là có quan hệ thân mật như vậy, bây giờ, liền nhẹ nhàng bâng quơ biến thành bằng hữu.
Trong lòng liền có cảm giác khó chịu không tên.
Lời nói trong cổ họng như bị ngăn lại, một chữ cũng không nói ra được.
Bốn phía lại một lần nữa lâm vào yên lặng.
Ninh Bảo Bảo không dám quang minh chính đại nhìn Lạc Chân, hai cánh tay trắng nhỏ buông xuống bên người, không biết vì căng thẳng hay là vì sợ sệt, mười ngón tay chăm chú tóm lấy góc áo, động cũng không dám động.
Trầm mặc lâu dài làm cho nàng cảm thấy bất an, nàng ngẩng đầu lên lén lút hướng về phía trước nhìn ngó, còn không thấy rõ mặt nữ nhân, đối phương đã từ trên mặt đất đứng lên.
Lập tức khoảng cách giữa hai người liền kéo rất xa.
Nếu không dự định từ hài tử nơi này tìm chút tin tức, liền không cần thiết phải đợi thêm nữa.
Lạc Chân liếc mắt, hướng lão sư đứng bên cạnh gật đầu ra hiệu muốn rời khỏi.
Cô và Ninh Bảo Bảo, quan hệ vốn rất lúng túng, lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-bat-dau-yeu-duong/1068649/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.