Sự việc diễn ra quá đột ngột, lão Minh không kịp phản ứng, bị anh Kỳ bóp muốn gãy cả cổ.
Ông Tuấn thấy vậy.
Nhào tới gỡ tay của anh Kỳ, miệng thì quát lớn:- Kỳ, Kỳ, mày điên hả thằng này? Mau bỏ tay ra, nhanh,...Lão Minh cái cổ bị bóp cứng ngắc, lời không thể thốt ra được khỏi miệng, chỉ rên ư ử trong cổ họng, mặt lão đã bắt đầu đỏ lên, rồi dần tím tái vì không thở được.
Anh Kỳ vẫn nghiến răng, nghiến lợi, trợn đôi mắt trắng dã mà hì hục giữ chặt lão Minh.
Ông Tuấn cũng cố hết sức để gỡ tay anh Kỳ ra, nhưng không tài nào mà lôi ra được, chẳng hiểu anh Kỳ ăn cái thứ gì mà khỏe thế.
Biết sự việc này diễn ra chỉ cần thêm một đoạn ngắn thời gian, lão Minh sẽ bị bóp chết.
Ông Tuấn vừa cố tách hai người ra, vừa quay đầu xuống dưới sông gào lên:- Lý Ngư, Lý Ngư, lời hứa hẹn năm đó, ngươi liệu có nhớ? Khi nào ta còn ở trên khúc sông này, ngươi đều phải trợ giúp ta, nhanh nhanh mà giúp ta,...Lời ông Tuấn vừa dứt, dưới mặt sông, phía mạn thuyền có một cái bóng rất to lớn lướt ngang qua, đến khi nó nhô đầu ra khỏi mặt nước, thì người ta mới nhận ra được đấy là một con Cá Chép vô cùng to lớn, dài phải đến hơn một mét, hai cái râu lắc lư qua lại, từng cái vảy trên người đỏ rực, nó há miệng, phun một luồng nước lên thuyền, chỉ thấy dòng nước phóng thẳng vào người anh Kỳ, hất văng anh qua một bên.
Sau đó Lý Ngư lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-luy-tre-lang-phan-3-sat-than-lenh/228421/chuong-6.html