Lão Qủy bị thầy Long lắc cho đến hoa mắt váng đầu, không hiểu chuyện gì xảy ra, lão lắp bắp:- Hở? Hở? Tìm ra cái mẹ gì cơ?Thầy Long cười tươi như hoa, đáp vội:- Còn tìm ra cái gì nữa, chân lão đạp vào cơ quan của áo quan, chân thân của Phạm Nhan chuẩn bị lộ diện.Lời vừa dứt, thầy liền buông vai lão Qủy ra, chạy đến bên quan tài, hai mắt phát sáng, tập trung quan sát dị biến phát sinh.
Chẳng rõ Phạm Nhan thiết kế cơ quan kiểu gì, chỉ thấy đáy quan tài rơi ra, để lộ bên dưới là một khoảng nước mênh mông, rõ ràng thứ chất lỏng kia chính là tinh hoa của Huyết Long Mạch, từng sợi xích đen ngòm từ dưới đáy ao dưới tác động của cơ quan bị kéo lên, dường như dưới làn nước đỏ như máu kia có một vật ẩn ẩn hiện hiện dần nổi lên.
Mới đầu còn mờ mờ, chỉ thấy là một thân ảnh màu đen, đến khi nó trồi hẳn lên, thầy Long mới sững sờ, miệng há hốc.
Lão Qủy ở bên kia trông thấy cảnh lạ, cũng muốn qua xem, ngặt nỗi bị thầy Long lắc cho một hồi, vẫn còn chưa hết chóng mặt, thấy thấp thoáng có thứ đồ vật mới xuất hiện ở trong quan tài, lão đành nhịn sự khó chịu, hai tay ôm đầu chạy tới gần.
Đến nơi, mắt lão cũng mở lớn, không thể tin nổi thứ vừa xuất hiện, bất giác, giọng lão run run:- Lão...lão giun đất, sao ông bảo Phạm Nhan độ trung niên, rơi vào tầm bốn mươi, năm mươi tuổi cơ mà, thế cái xác này sao nó lại lạ đến như vậy chứ?Bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-luy-tre-lang-phan-3-sat-than-lenh/1041924/chuong-164.html