Chương trước
Chương sau


Chưa đầy năm phút sau, hơn một trăm môn đồ của hai gia tộc đã tập trung đầy đủ tại sân đình.
Vì lão Qủy Nhân còn đang bận hút thuốc Lào nên thầy Long là người đứng gia thông báo kế hoạch cho mọi người.
Thầy dùng tay vỗ mạnh vào bàn đá đánh ầm một tiếng để thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, sau đấy thầy mới chậm rãi hạ lệnh:- Tất cả tộc nhân của nhà Trần và nhà Lê nghe cho rõ, như các ngươi cũng đã biết, dưới đáy của cái ao này là mộ địa của Phạm Nhan, còn Phạm Nhan là kẻ như thế nào thì ta cũng không phải nói thêm.

Điều ta muốn các ngươi biết là gì? Ngày hôm nay cho dù ta hoặc lão Qủy Nhân có vùi xác ở tại đây cũng quyết tiêu diệt cho bằng được tên giặc bán nước cầu vinh này, máu của bao nhiêu tiên hiền đã đổ vì hắn, máu của bao nhiêu con dân Đại Việt đã chảy do hắn, còn các ngươi thì sao? Các ngươi liệu có sợ hãi? Các ngươi liệu có thối lui? Nếu hôm nay các ngươi biết mình sẽ chết ? Liệu các ngươi còn giữ được tấm lòng son sắt với dân tộc, với tổ tiên, với muôn dân? Nói? Các ngươi hãy nói cho ta biết.Hơn một trăm vị pháp sư đến từ hai gia tộc, không hẹn mà đều đồng thanh gầm lớn:- Thà chết không từ, thà chết không từ.Thấy sĩ khí của quân mình được nâng cao, thầy Long mới gật gù hài lòng.
Lão Qủy Nhân mắt lim dim, miệng vẫn đang nhả khói, nghe được lời này của thầy Long, lão phì cười, khiến thầy Long giận giữ trừng mắt với lão không thôi.
Đoạn lão đứng dậy, bẻ khớp tay chân rôm rốp như thể chuẩn bị đánh nhau, lão quay về phía các vị pháp sư, nở nụ cười gian xảo, âm trầm gằn giọng:- Ta không nói nhiều như lão giun đất, ta chỉ nói mấy câu thôi, ngày hôm nay đứa nào để xổng dù chỉ là một con cô hồn dã quỷ nhỏ nhoi có liên quan đến Phạm Nhan, tự chặt đầu xuống, đem đến gặp ta, còn không tự chặt được, ta sẽ đích thân chặt cho.
Đừng trách ta vô tình, máu và xương cốt của bao tiên hiền đổ xuống, đã thấm đẫm mảnh đất này, tiếng than khóc của muôn dân trăm họ vẫn còn văng vẳng từ ngàn xưa cho đến nay.
Các ngươi làm được thì làm, không làm được cũng phải làm, không chỉ tộc Lê mà cả tộc Trần.
Các ngươi liệu đã nghe rõ?Không biết những vị pháp sư ở đây sau khi nghe xong lời của lão Qủy Nhân cảm thấy thế nào, chứ nhóm người của ông Tuấn đã ngửi được phảng phất có mùi máu tanh, ba người không dám nhìn vào mắt lão Qủy Nhân, bởi mắt lão bây giờ không thấy lòng trắng đâu, hai tròng mắt chỉ còn lại lòng đen, đặc quánh lại với nhau.

Bây giờ họ mới hiểu được vì sao biệt hiệu của lão là Qủy Nhân, nhìn lão bây giờ có khác gì quỷ sống đâu cơ chứ.
Thầy Long chứng kiến tất cả mọi việc, thầy chỉ biết thở dài, thầy biết vì sao lão lại trở lên như vậy, từ khi trụ trì chùa Hàm Long hy sinh, trong lòng của lão Qủy Nhân xuất hiện cảm giác tội lỗi, lão tự nhận rằng vì lão mượn bộ ván khắc in ấn kinh văn phù giải, cho nên quỷ thân của Bất Cố Thần mới có cơ hội giáng thế, khiến lão trụ trì của chùa Hàm Long phải tự đốt lên Phật Hỏa, mất đi tính mạng.
Mặc dù vẫn biết đấy là biến cố, người tính không bằng trời tính, lão trụ trì cũng sẽ không trách móc gì lão Qủy Nhân, nhưng sự mặc cảm vì kế hoạch của mình gây ra cái chết của người bằng hữu nó sẽ còn đeo bám lão Qủy Nhân đến ngày lão lìa đời.
Để tránh rối loạn lòng quân, thầy Long vội lên tiếng trấn an đám đồ đệ:- Thực ra lần này chúng ta cũng không yêu cầu các ngươi phải lao vào núi đao biển lửa gì, giống như trận chiến chiều nay, tộc nhân nhà Trần lập trận vòng trong, tộc nhà Lê phụ trách vòng ngoài, tạm thời vòng trong do Trần Quân chỉ huy, vòng ngoài nghe lệnh của Trần Đế.

Khi cửa mộ địa được mở ra, đích thân ta và lão Qủy Nhân sẽ xuống dưới đấy, từ nửa đêm cho đến rạng sáng, nếu ta và lão Qủy Nhân còn không trở lại, Trần Đế và Trần Quân lập tức phong ấn cửa ra, ta đã thông báo cho các vị cao tăng bên Trúc Lâm – Yên Tử, nội trong ba ngày họ sẽ đến trợ chiến.Lệnh được hạ xuống, dưới uy nghiêm của thầy Long và lão Qủy Nhân, hai vị tổ sư, kẻ nào dám không theo.
Hơn một trăm vị pháp sư lập tức rời đi, dưới sự lãnh đạo của thầy Đế và thầy Quân, họ nhanh chóng bố thành trận pháp.
Riêng nhóm người ông Tuấn được hai thầy giữ lại, khó hiểu ông Tuấn dò hỏi thử thì được thầy Long cho biết rằng, trận pháp sắp tới hai thầy bố trí sẽ nghịch đảo âm dương nơi này, âm phần thành dương phần, mà các vị pháp sư khí dương nhiều hơn khí âm, chỉ có người bình thường như nhóm người ông Tuấn trong cơ thể âm dương mới cân bằng, thích hợp để giúp hai thầy làm mắt trận..

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.