Lời này của lão Qủy Nhân, Phạm Nhan cũng nghe được, nét mặt hắn vô cùng khó coi, miệng hắn lẩm bẩm:- Mẹ nó rắc rối lại tới cửa rồi, đều tại cái con súc sinh ngu đần kia.Nói thì nói vậy nhưng hắn không hề sợ hãi, cũng không thèm trốn tránh, nhà Lê nhà Trần tính kế hắn thì hắn cũng có lá bài tẩy của riêng mình.
Hai mắt của hắn bắt đầu trợn ngược lên trần nhà, miệng thì lẩm bẩm những câu chú ngữ tối nghĩa.
Ở bên ngoài lão Qủy Nhân vẫn một người một kiếm đứng như tượng đá, không hề suy chuyển, hai con ngươi đen nhánh chằm chằm nhìn vào cánh cửa nhà lão Bá, lão Qủy Nhân đang quan sát tình hình, lão biết rằng Phạm Nhan vốn là một tên nhiều mưu, lắm phép, một con cáo già thành tinh chính hiệu, hắn sẽ không ngồi yên chịu chết đâu, kiểu gì thì kiểu hắn sẽ giở trò quỷ, lão phải bình tĩnh nắm bắt được mọi tình huống phát sinh.
Sự việc sau đó diễn ra quả như lão Qủy Nhân dự đoán, đột nhiên cánh cửa nhà như bị vật gì đó tác động mạnh, bật tung sang hai bên đánh rầm một cái, từng luồng gió đen đặc quánh hôi thối từ trong đấy thổi hắt ra mù mịt, khiến quần áo của lão Qủy Nhân tung bay phát ra âm thanh phần phật, phần phật.
Ẩn hiện trong làn gió đen là hình bóng của một cái đầu người đang lơ lửng giữa không trung, cuối cùng sau khi lẩn trốn một khoảng thời gian dài, hắn cũng đã trực tiếp hiện diện trước mắt mọi người.Hắn vừa xuất thế đã phát ra một tràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-luy-tre-lang-phan-3-sat-than-lenh/1041899/chuong-139.html