.Hai giờ sáng, nhà lão Bá, cảnh vật xung quanh im ắng đến lạ thường, không có cả tiếng côn trùng lao xao, trong màn đêm u tịch là bóng tối dày đặc, bao trùm nơi đây.
Kể từ ngày lão Bá chết, anh Tin rồi đến anh Mừng, bà Đọt đi viện, anh Quế lên chùa, căn nhà đã bỏ hoang, không có hơi người, người làng xem nơi đây như đất độc, họ nói căn nhà có quỷ trú ngụ, nếu ai đến gần sẽ bị con quỷ bắt mạng.
Sau khi ông Sinh, em lão Bá chết trong ngày đưa tang cháu mình, mà nơi ông tắt hơi thở không ở đâu xa, cũng chính căn nhà này, theo lời ông Luật tiết lộ, ông Sinh tử vong cũng giống y hệt như lão Bá, hai mắt trợn trắng, không sao vuốt xuống được, thi thể nở nụ cười quái dị, nằm trên nóc tủ thì mọi người đều quả quyết nơi đây là hung địa, cấm địa, không được phép xâm nhập, nếu tiến vào ắt mất mạng, có khi còn đáng sợ hơn cả bãi tha ma làng ấy chứ.
Người xưa có câu, trăm năm bia đá còn mòn, nghìn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ, đây chính là một minh chứng rõ ràng nhất cho tình cảnh nơi đây, một đồn mười, mười đồn trăm, xung quanh căn nhà lão Bá không dấu chân người, nếu người ta có việc, cũng sẽ lựa đi đường vòng, tránh lại gần nơi bị quỷ ám này.
Ấy thế mà trên con đường đất đỏ, lại có một thân hình ẩn ẩn hiện hiện trong bóng đêm, di chuyển lại gần nơi này, không gian vốn tĩnh lặng, lại bị phá vỡ bởi tiếng bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-luy-tre-lang-phan-3-sat-than-lenh/1041896/chuong-136.html