Lão Qủy nhân vẫn đứng lặng người dưới mưa, mãi đến khi mấy đứa đệ tử của lão thu dọn xong bãi chiến trường, lão mới lấy từ trong tay áo ra một lá phù màu xanh da trời, bên trên có thảo hai chữ Lê Thiên theo lối chữ Nôm vô cùng cầu kỳ.
Đoạn lão đưa lá phù lên miệng, lẩm nhẩm điều gì đó, khẽ phất tay, lá phù bốc cháy, theo gió bay thẳng vào nền trời đỏ ối như máu.
Lá bùa bay rất nhanh, cũng chẳng rõ nó đi đâu, điều kì diệu ấy là mặc cho mưa to, gió lớn như thế nào, nó cũng không bị ảnh hưởng, chỉ duy trì duy nhất một hướng.
Lão thở dài một hơi, khẽ lẩm nhẩm trong miệng:- Lão giun đất, lưới ta đã giăng, chỉ chờ cá lớn, nhanh chóng xử lý cho xong sự vụ bên đấy, rồi kéo lưới đi thôi.Làm xong mọi việc, lão quay trở lại căn chòi của lão Bá, nơi đấy hơn hai mươi vị pháp sư vẫn đứng thành hàng lối chỉnh tề, chờ đợi lão.
Nhìn sáu vị đồ đệ bị thằng lính trùng một hơi giết chết, lòng lão đau như cắt, nhưng bây giờ không phải lúc để đau thương.
Lão hít sâu, nén lại cảm xúc, cất giọng khàn khàn:- Đệ tử pháp môn Lê Thiên nghe lệnh, tìm một vị trí khô ráo, tránh mưa gió, tạm thời lưu giữ thi thể của những người đã hi sinh ở đấy.
Lực lượng còn lại, theo ta lần theo dấu con Ngạ Qủy, truy sát cho bằng được bè lũ tên phản nghịch Phạm Nhan.Tuy không rõ là lão sẽ truy lùng con Ngạ Qủy bằng cách nào, nhưng tất cả các vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-luy-tre-lang-phan-3-sat-than-lenh/1041884/chuong-124.html