Ông Sinh giận quá hóa rồ, kế hoạch đã bàn với mọi người từ trước đến giờ quên sạch, ông hùng hổ gạt hết mấy người đứng cạnh ra, lao thẳng về phía bà già ăn xin.
Ông gầm lên:- Tổ cha nhà con mụ điên, mày thích rủa cả nhà tao không? Tao cho mày biết thế nào là lễ độ.Ông Sinh đột ngột hành động ,mọi người bị bất ngờ, chẳng ai có thể cản kịp, cứ thế ông chạy thẳng về bên vệ đường.
Bà lão đội nón vừa thấy ông Sinh phóng qua đây, ngay lập tức quay đầu bỏ chạy, điều đáng sợ ở đây là bà già kia tuy lớn tuổi, chân hình như bị dị tật, chân thấp chân cao nhưng lại chạy cực kỳ nhanh, có khi còn nhanh hơn lớp thanh niên trai tráng ở trong làng.
Chỉ một loáng, thân ảnh bà ta nhấp nhô, rồi khuất dần sau khu chợ.
Bị chọc tức như thế làm sao mà ông Sinh có thể bỏ qua cho được, mặc kệ mọi người ở đoàn đưa tang ngăn cản, ông tức tốc đuổi theo phía sau, quyết phải bắt được bà ta.
Chị Huệ cố gào lên gọi ông trở lại mà không được, đành nói nhanh với mấy người gần đấy:- Mấy chú mấy bác nhanh nhanh đuổi theo hỗ trợ chú Sinh với, chứ một mình chú ấy, cháu chỉ sợ không bắt được bà lão điên đấy, mà mọi người nên cẩn thận, bà ta không phải người điên bình thường đâu.
Thằng Quế nó gọi điện cho cháu bảo là nhất định phải bắt được người này đem lên chùa Hàm Long, có thế thì cái nạn của dòng họ ta mới được hóa giải.Mấy người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-luy-tre-lang-phan-3-sat-than-lenh/1041864/chuong-104.html