Nhìn thấy điếu thuốc hút dở của anh Sử nãy ném ra ngoài, nhanh như cắt bà Năm vồ lấy, đưa lên mồm hút lấy hút để, khuôn mặt vô cùng mê say, miệng chẹp chẹp:- Ngon, ngon lắm, Hí..hí..híThấy một người phụ nữ tay cầm dao, ngồi xổm, miệng phì phèo điếu thuốc, lại còn khen ngon, anh Kỳ và anh Sử không hẹn mà da gà da vịt thi nhau nổi hết lên.
Anh Kỳ tay chân lẩy bẩy, nhưng vẫn cố bình tĩnh, quát thẳng về hướng cửa nhà:- Bà....bà ..muốn gì? Không...được vào đây...!bà...bà Năm...Anh Sử đã giấu mặt sau lưng anh Kỳ từ lâu, không dám nhìn ra đằng trước, nhưng miệng vẫn không ngừng nhắc nhở anh Kỳ:- Không...không phải ...bà Năm...đâu, ma....ma đấy.....đừng tốn ...lời ..với nó làm..gì?Bà Năm không thèm quan tâm đến lời của anh Kỳ, vẫn ngậm điếu thuốc trong mồm mà hút lấy hút để, hóp cả hai bên má vào, đến khi điếu thuốc đã tàn đến đầu lọc, nhưng bà Năm vẫn cố mà hút.
Đến khi lửa từ điếu thuốc cháy gần đến môi, đã đốt đôi môi của bà ta đen lại, bà ta mới chịu buông điếu thuốc ra, nhe hàm răng trắng ởn cười khì khì.
Anh Kỳ lúc này đang rất hoảng loạn bởi vì ngôi nhà chỉ có một lối ra vào duy nhất, nhưng bà Năm tay cầm dao đã án ngữ ở đấy, bây giờ chỉ cần thò người ra , là ngay lập tức bà ta sẽ xiên lấy xiên để ngay, anh không quay đầu, hỏi nhỏ Sử phía sau:- Anh ơi, bây giờ làm sao đây.....bà ấy chặn mẹ cửa rồi, bây giờ thò cái gì ra là bà ý chặt cái đó.Anh Sử không biết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-luy-tre-lang-phan-3-sat-than-lenh/1041800/chuong-40.html