Thấy mọi người đều nhất trí, việc thảo luận cũng đã xong, cuối cùng ông tuyên bố kết thúc cuộc họp, ai về nhà nấy, nhớ lời thầy Quân căn dặn là được.
Đợi mọi người tản đi hết, thầy lại gần ông hỏi:- Ông ơi, ông có biết sư phụ cháu đi đâu không?Ông ngạc nhiên hỏi lại:- Ơ thế thằng Cải nó không nói cho thầy à?Thầy lắc đầu, đáp lại:- Không ạ, hồi chiều lúc mới tỉnh dậy, anh Cải cũng tính nói cho cháu, nhưng ai ngờ lúc ấy cháu phát hiện có quỷ khí nồng nặc toát ra ở phía ao Nghè làng mình,biết chắc có ma quỷ quấy phá, nên chẳng kịp hỏi han gì mà tức tốc chạy ra đằng ấy.
Lúc bấy giờ anh Cải đưa cho cháu cái túi vải, bảo sư phụ gửi, cháu chỉ biết có vậy thôi.Nghe được lời thầy, ông mới vỡ lẽ, gật đầu, rồi bắt đầu kể lại tất cả mọi chuyện đã xảy ra cho thầy nghe, đến đoạn thầy Long nhắn gửi, ông hơi chần chừ, nhưng rốt cuộc cũng nói ra, thầy Quân nghe được thầy Long đòi cấm túc, rồi đá đít, thì sợ xanh mắt mèo.
Ông cảm thấy lúc này thầy Quân còn sợ hãi hơn cả việc chiến đấu với tên Qủy tướng quân.
Ông an ủi:- Không sao đâu thầy, tôi có khuyên can rồi, chắc thầy Long không trách phạt thầy đâu.Thầy Quân mặt méo xệch, cười khổ nói:- Tại ông không biết đấy thôi, chứ ở gia tộc cháu, sư phụ cháu một tay che trời ông ạ, sư phụ nói một là một mà hai là hai, nói sẽ đá đít cháu là sẽ đá, ai nói cũng vậy thôi, ngày xưa có đợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-luy-tre-lang-phan-2-moi-thu-ngan-nam/228395/chuong-14.html