Như sợ thầy Long sẽ còn cưỡng ép phá trận, thầy Lạc dõng dạc quát:- Trần Long, đệ tử đời thứ 14 pháp môn Vạn Kiếp nghe lệnh.Thầy Long vẫn cúi đầu run run, khó khăn mà thốt ra:- Đệ tử, Trần Long nghe ...lệnh.Thầy Lạc nói tiếp:- Lấy tư cách Đại Hộ Pháp , kiêm Hữu hộ pháp gia tộc Trần, ta đưa ra pháp chỉ, Trần Long lùi xa năm mét, thu hết pháp lực, không được lại gần kết giới.
Trần Long nghe rõ, mau mau trả lời.Thầy Long run run, quỳ bái ba bái, hô lớn:- Trần Long kính cẩn tuân theo pháp chỉ.Rồi khó khăn mà thối lui ra xa khỏi kết giới, đúng năm mét, không dám sai sót dù chỉ một li.
Thầy chỉ biết run rẩy, dùng ánh mắt lo lắng, đứng từ xa mà nhìn vào bên trong.
Trong khoảng thời gian trò chuyện với thầy Long, thầy Lạc vẫn không ngừng việc tác pháp, hai tay đánh ra những quyết pháp vô cùng tối nghĩa, thầy Long vừa thối lui, thầy Lạc đã phun ra một ngụm máu nữa, lần này cả cơ thể của thầy Lạc như lung lay, sắp đổ, nhưng thầy vẫn cố kìm mà ngồi thẳng, dần dần từ trên đầu thầy Lạc và thầy Quân đều xuất hiện một vòng xoáy màu trắng xoay tròn theo chiều kim đồng hồ, nó xoay mới đầu còn chậm , sau càng ngày càng nhanh, sau một hồi thì nhìn như cái chong chóng trước gió, đám người ông Bình vừa nhìn vào được một lúc thì phải nhanh chóng nhắm mắt lại, vì cảm thấy đầu choáng mắt hoa.
Tiếng thầy Long phía trước vọng lại nhắc nhở:- Bà con cô bác đừng nhìn, đấy là Luân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-luy-tre-lang-phan-2-moi-thu-ngan-nam/1041944/chuong-37.html