Tạ Trình dừng lại cách con hẻm hai ba mét, ngồi ở ven tường: "Đây là nơi chúng ta gặp nhau lần đầu tiên."
Lâm Âm ngồi đối diện với Tạ Trình, ngước nhìn anh.
Con hẻm nhỏ hẹp, ánh trăng không lọt vào, phỏng chừng ban ngày không thấy được mặt trời, cỏ mọc chen kẽ đá bên tường, người đàn ông mặc một bộ tây trang đắt tiền, khí chất cao quý, mặt mày lạnh lùng không hòa hợp với hoàn cảnh xung quanh.
Có tiếng đánh nhau ở đằng xa, có người bị đánh phát ra tiếng la hét. Những chai bia bị đập vỡ và những thùng rác lăn lóc trên mặt đất.
Nghe thấy thanh âm hẳn là ở sâu trong con hẻm, Lâm Âm hơi co lại sợ hãi.
Chẳng mấy chốc, tiếng đánh nhau ở đằng xa biến mất. Một vài thanh niên côn đồ từ bên trong bước ra, người đàn ông cầm đầu khóe môi chảy máu, quần bò thủng đầu gối, đang luôn miệng chửi bới.
Trong đó có người mặc đồng phục học sinh có logo của trường trung học bên trên.
Lâm Âm nhìn bọn họ đi tới, ngước mắt lên hỏi: "Ở đây thường xuyên xảy ra đánh nhau sao?"
Tạ Trình dùng ngón tay siết chặt đốt ngón tay, trầm giọng nói: "Ừm."
Lâm Âm không nói, chờ Tạ Trình tiếp tục nói chuyện, lắng nghe anh kể câu chuyện tình yêu của họ.
Người đàn ông đang ngồi dựa vào tường, đầu gối phải cong lại, khuỷu tay phải gác trên đầu gối, anh trông có vẻ cà lơ phất phơ, giống như cùng một loại người với nhóm người vừa đi qua, chỉ cần anh cởi bộ tây trang được ủi phẳng phiu của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-le-dinh-hon-cua-bach-nguyet-quang/854338/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.