Bất thình lình Khang Thánh Triết lại như vậy, thật không thể hiểu được, quả thực là trời giáng thần lôi, Vưu Lương Hành mờ mịt khó hiểu, ngay cả Liêu Túc cũng mơ hồ, nghĩ mãi không rõ chính mình từ khi nào lại có năng lực thuyết phục người khác như vậy.... Tóm lại là tên ngốc to con kia dùng khí thế lôi đình vạn quân nói làm là làm, kéo một huấn luyện viên đi đăng ký thẻ tập, sau đó ------ Thật sự đã làm thẻ. Nội tâm Vưu Lương Hành phức tạp đến không thể nói lời nào, cho đến khi Khang Thánh Triết cẩn thận nhét thẻ tập vào trong túi, lúc này Liêu Túc hậu tri hậu giác hoan hỉ không xác định nói: "A Thánh, cậu thật sự muốn tập thể hình sao?" Khang Thánh Triết quyết đoán nói: "Muốn." Vưu Lương Hành nói: "Cậu kiên trì được không?" Lời nói không có ác ý nhưng không biết Khang Thánh Triết nghĩ tới cái gì mà phản ứng lại rất lớn. "Kiên trì được, tuyệt đối có thể kiên trì được, anh chờ xem." Vì thế Vưu Lương Hành ngậm miệng, trong lòng đang suy xét tính khả thi của khẳng định trên. Một người không thích vận động muốn bắt đầu tập luyện rất khó khăn, Vưu Lương Hành bắt đầu đánh quyền anh từ khi học tiểu học, nhìn thấy những người tử bỏ không thể vực dậy nhiều không đếm xuể, huống chi là Khang Thánh Triết loại người trời sinh đã lười biếng. Nhưng không nghĩ rằng sự tình lại thay đổi kỳ diệu như vậy, Khang Thánh Triết như hạ quyết tâm, bắt đầu ngay từ hôm sau đúng giờ báo danh, không chỉ dựa theo đồng hồ sinh học của người bình thường rời giường mà còn nghiêm khắc tuân thủ thời gian biểu mà huấn luyện viên chế định. Một ngày, hai ngày, một tuần, Khang Thánh Triết gió mặc gió mưa mặc mưa đi tới câu lạc bộ, cắn chặt khớp hàm, tuyệt đối không nhả ra, rắn rỏi, chịu thương, chịu khó làm huấn luyện viên nghiêm khắc nhất ở giờ nghỉ ăn cơm trưa cũng khen hắn vài câu. Trong cũng một câu lạc bộ, tuy rằng hạng mục luyện tập bất đồng nhưng luôn có thể cúi đầu không thấy, ngẩng đầu lại thấy, vốn dĩ Vưu Lương Hành và Khang Thánh Triết là bạn quen trên mạng, hiện tại biến hóa thành mỗi ngày có thể mắt to trừng mắt nhỏ. Mỗi lần khi kết thúc tập luyện hay đến thời gian nghỉ ngơi thì Khang Thánh Triết đều chạy tới bên Vưu Lương Hành xem hắn đánh quyền, một đôi mắt nhìn chằm chằm như dán vào thân thể. Một hai lần thì thôi, đằng này mỗi ngày đều như vậy, dù Vưu Lương Hành có trì độn thế nào cũng buộc lòng phải suy nghĩ. Này rốt cuộc là có ý gì. Chẳng lẽ là ám chỉ hắn gì đó? Vưu Lương Hành nhai đi nhai lại một miếng ức gà trong miệng, Liêu Túc gõ gõ khay đồ ăn của hắn trên bàn cơm: "Này, Lương ca, đang nói chuyện với cậu đó." Vưu Lương Hành nói: "Cái gì?" "Cậu đang nghĩ gì vậy, tại sao đang ăn mà bỗng nhiên phát ngốc vậy, mệt mỏi sao?" Vưu Lương Hành nói: "Không có." Liêu Túc nói: "Không có thì tốt, nhanh tỉnh lại đi, K thần đang nói chuyện với cậu đó." Khang Thánh Triết ở đối diện, bởi vì thể trọng giảm xuống rất nhanh cho nên được huấn luyện viên thưởng cho một đĩa rau xanh, Vưu Lương Hành hỏi hắn: "Nói gì?" Khang Thánh Triết nghiêm túc nói: "Tôi cảm thấy huấn luyện rất có hiệu quả, anh có muốn nhìn xem hay không?" Câu nói "không cần" của Vưu Lương Hành bị mắc ở cổ họng, hắn không hỏi nhớ tới mấy ngày trước không hiểu sao Khang Thánh Triết lại động kinh đi đăng ký tập cho nên sửa lại lời nói: ".... Xem nào." Khang Thánh Triết mỹ tư tư vén áo lên, phần eo trắng nõn bằng phẳng lộ ra, hắn chờ mong nói: "Thế nào a." Vưu Lương Hành nghiêm túc nhìn vài lần rồi dời tầm mắt, trả lời đúng sự thật: "Không có biến hóa gì." Khang Thánh Triết cực kỳ không phục: "Tại sao lại không có biến hóa gì, bụng của tôi nhỏ đi rất nhiều, anh nhìn kỹ đi." Nhưng mà người không nhìn ra được gì không chỉ có Vưu Lương Hành mà Liêu Túc ở bên cạnh cũng chưa thấy rõ hiệu quả, hắn giải thích giúp Khang Thánh Triết: "Có khả năng là mới nhìn qua thì không thấy gì vì thời gian quá ngắn, sờ một chút phỏng chừng có thể cảm thấy được." Khang Thánh Triết lập tức vui vẻ: "Đúng vậy, sờ một chút là biết a, Lương Lương, đến đây, đến đây, đến đây, nhanh sờ đi, sờ đi ~~" Nói xong hắn còn duỗi cánh tay dài giữ chặt lấy tay Vưu Lương Hành ở dưới gầm bàn, lấy tốc độ cực nhanh đưa lên bụng mình. Lòng bàn tay Vưu Lương Hành nóng lên, cả người cứng đờ, trong phút chốc tim nhảy loạn, tuy rằng cảm giác bàn tay chưa truyền tới đại não nhưng dây thần kinh lại không nghe sai sử, ngây thơ cố chấp mờ mịt rụt tay về, Khang Thánh Triết chờ mong nhìn hắn hỏi: "Có phải đã có chút cơ bắp rồi không?" Trong lòng Vưu Lương Hành hoảng loạn, bừng tỉnh trả lời: "Không có." Hắn thoáng chốc định thần lại, dùng ngữ khí nhàn nhạt nói: "Cậu làm gì có cơ bắp chứ, đừng suy nghĩ nhiều." Khang Thánh Triết nhịn xuống khóc hu hu hu, dẩu miệng nói: "Vưu Lương Hành a, tôi khuyên anh nên thiện lương một chút a." Liêu Túc cười hì hì nói: "K thần à, cơ bắp này á, mỗi ngày đều nhìn thì không thấy hiệu quả đâu, nếu muốn làm người kinh ngạc thì phải chờ một khoảng thời gian không thấy mới rõ ràng, tựa như chiều cao, mỗi ngày đều nhìn sẽ không phát hiện được, nhưng mấy năm sau đột nhiên gặp sẽ dạo nhảy dựng đó, lúc đó sẽ cảm thấy cao lớn thêm một đoạn nha." Liêu Túc chỉ nói lời rất tầm thường nhưng Khang Thánh Triết lại nhai đi nhai lại lời nói kia trong nội tâm, càng nghĩ càng cảm thấy có đạo lý, hắn quyết đoán buông áo xuống, thần bí nói: "Nói rất đúng, tôi phải cất giấu một chút." Vưu Lương Hành nhịn không được nghĩ thầm: cất giấu cái gì, căn bản là cậu không có a. Vưu Lương Hành nghĩ Khang Thánh Triết chỉ nói rồi để đó, không ngờ người kia thật sự bắt đầu giấu đi, bất quá không chỉ cơ bụng mà ngay cả bản thân hắn cũng tự giấu đi, từ lúc đó về sau, lúc rèn luyện xong Khanh Thánh Triết không hề quang minh chính đại xuất hiện nữa mà trốn ở góc xa, nhìn lén, mỗi lần Vưu Lương Hành quay ra nhìn hắn, hắn lại nhanh như chớp chạy trốn. Mỗi ngày Khang Thánh Triết đều nhìn lén Vưu Lương Hành, nhưng Vưu Lương Hành lại nhìn không thấy chân nhân, chỉ có thể nhìn thấy được nửa cái đầu và đôi chân khổng lồ không thể che dấu của người kia. Cứ như vậy một tháng, quả thực hắn bị hành động này đầu độc đến muốn chết mà. Ban ngày dùng để rèn luyện, thời gian buổi tối chơi game Khang Thánh Triết cũng không lãng phí, lúc nhàn rỗi không có việc gì luôn nói vài câu trên WeChat hay trong game với Vưu Lương Hành, không tính những lời chào buổi sáng hay chúc ngủ ngon, khi gặp được những câu chuyện thú vị hay buồn cười cũng gửi cho người kia, ngoài ra còn những bình luận trên Weibo hay trong livestream của Manh Miêu TV có liên quan tới Vưu Lương Hành đều được Khanh Thánh Triết chụp màn hình lưu lại rồi gửi đi. Lại nói tiếp từ sau lần xuất hiện trong livestream của Khang Thánh Triết, Vưu Lương Hành đã bị fan của KK đưa vào danh sách hậu cung của Khang Thánh Triết, chẳng sợ cách vài ngày hay cả tuần mới xuất hiện đánh 1 ván game với Khang Thánh Triết trong lúc hắn livestream thì các fan vẫn như cũ nhiệt tình 100% gán ghép hai người với nhau, còn đặt một cái tên, gọi là "CP thật thơm". CP thật thơm một khi xuất hiện là lập tức trên Weibo sẽ có một lượng fan lớn xuất hiện, mang theo nhiệt độ rất cao, thậm chí còn đem Tiểu Kiếm Tiên người song hành cùng KK đẩy xuống thành vợ trước. Nhìn Weibo của Khang Thánh Triết không thể tránh khỏi những bình luận triệu hoán Vưu Lương Hành. [Đêm nay livestream không có Lương muội rồi, KK ị phân quên mang giấy.] [Lương muội không tới rồi, vì cái gì mà tôi phải xem livestream của cậu chứ??? Nhìn cẩu độc thân hay sao???] [Cầu xin âm thanh của Lương muội a, nghe nói giọng nói của Lương muội siêu cấp dễ nghe, đó là truyền thuyết trong giang hồ, có thể để tôi chứng kiến một chút được không a!] [Thứ cho tôi nói thẳng, ngày tháng không có Lương muội, sinh hoạt thật đần độn và vô vị.] [Không thể tưởng tượng được sẽ có một ngày tôi lại đuổi theo CP tình lữ bị ngược cẩu như thế này.] Liêu Túc là fans của Khang Thánh Triết, phàm là thông tin hay bình luận trên Weibo của KK thì mỗi ngày hắn đều chú ý, mỗi lần đọc những bình luận giống như trên, không biết bị chọc trúng điểm cười gì mà hắn vặn vẹo bò lăn ra sô pha cười như động kinh. Vưu Lương Hành hỏi: "Vì sao bọn họ lại gọi tôi là Lương muội?" Liêu Túc cười hì hì nhìn hắn: "Lương ca, cậu nói một câu xem nào." Vưu Lương Hành: "Hả?" Liêu Túc: "Cậu thử nghe tiếng "Hả" này của cậu một chút đi, trong lòng không hiểu tại sao ư?" Vưu Lương Hành: "...." Hắn vung một quyền đánh vào ngực Liêu Túc, từ đây đề tài này đã hoàn toàn biến mất sạch sẽ trong chung cư của Vưu Lương Hành. Thời gian dần trôi, vội vàng qua hơn một tháng, tháng 9 dần dần tới, học sinh sinh viên cả nước sục sôi hành động, chạy tới trường học của mình, đại học A cũng không ngoại lệ, đùng ngày đúng giờ khai giảng. Vưu Lương Hành là hội trưởng hội học sinh trường đại học A, không thể không đến trường trước để tổ chức công tác cho hội Liêu Túc là cán bộ phụ trách thể dục cũng phải đi theo, hai người đến trường còn chưa kịp thu thập lại ký túc xá đã bị một đống công việc ùn ùn kéo đến, hai người vội vàng tới chân không chạm đất. Khác với những tân sinh viên như Khang Thánh Triết trước khi khai giảng chỉ cần tới trường báo danh là ok, lúc này toàn bộ hội học sinh đều đặc biệt bận rộn, từng giáo viên đều có việc, các cán bộ phụ trách từng mảng cũng đang chờ bọn họ an bài, Vưu Lương Hành và Liêu Túc bận rộn 2-3 ngày mới đem toàn bộ sự vụ cơ bản sắp xếp lại tốt. Bất quá đó mới chỉ là sắp xếp tốt, đây chỉ có thể được xem như bắt đầu, sau còn phải sắp xếp cho việc quân huấn diễn ra trong nửa tháng và tổ chức tiệc tối mừng tân nhân, Vưu Lương Hành đều phải phụ trách mọi việc. Vào đúng ngày 1 tháng 9, toàn bộ tân sinh viên bắt đầu nhập trường, sau khi an bài cho từng người phụ trách việc đón, đưa, chỗ ở cho tân sinh viên, Vưu Lương Hành và Liêu Túc mới tranh thủ được chút thời gian rảnh rỗi, đi ra phố ăn vặt bên ngoài đại học A ngồi một chút. Khi ăn cơm, Liêu Túc vẫn cầm chặt chiếc điện thoại không bỏ xuống, trở thành một thành viên chân chính của "tộc Cúi đầu", Vưu Lương Hành mặc kệ, yên lặng ăn cơm, khi đang ăn Liêu Túc chợt nói: "K thần tới báo danh chưa nhỉ?" Vưu Lương Hành sửng sốt nói: "Tôi làm sao biết được." Nếu là bình thường, khi Vưu Lương Hành tâm bình khí hòa, tuy rằng có lãnh đạm nhưng ngữ khí lại bình thản, dứt khoát trả lời một câu không biết, nhưng giờ phút này khi nhắc tới Khang Thánh Triết, tâm tình của hắn có chút biến hóa, nói ra có chút ngoài ý muốn mang theo sự buồn bực. May mà Liêu Túc quá đầu nhập vào di động nên không để ý, Vưu Lương Hành tự phát giác không ổn cho nên đã tự thu liễm lại tâm thần. Không thể trách vì sao hắn lại có phản ứng không đúng với đề tài này, từ lần Khang Thánh Triết nói muốn giấu thì hắn đã che che giấu giấu hơn một tháng rồi, Vưu Lương Hành chưa thấy được bóng dáng hoàn chỉnh của hắn, đến tận bây giờ hắn cũng chưa thấy được người, tuy rằng mỗi ngày đều nói chuyện trong game hay trên WeChat nhưng Vưu Lương Hành có chút khó chịu khó nói lên lời. Rất khó chịu. Cực kỳ khó chịu. Nghĩ tới đây thì ăn cơm cũng không thấy ngon nữa, Vưu Lương Hành buông đũa xuống nói: "Ăn xong chưa." "Ăn xong rồi, này, a, đời chút, đừng đi vội! Cậu gấp cái gì chứ, trở về lại phải bận rộn, ngồi đây ké chút Wifi một chút đã." Liêu Túc vừa nói vừa cúi đầu, rời khỏi Weibo, đột phát ra kỳ tưởng tiến vào Tieba của đại học A. Bình thường Liêu Túc không vào Tieba nhiều, nguyên nhân chủ yếu là mỗi lần vào, đám bạn cùng trường lại ghim mấy bài viết chụp lén Vưu Lương Hành rồi hoan nghiêng mọi người cùng tới la liếm. Mỗi lần nhìn thấy mấy bài viết này trong lòng Liêu Túc lại khịt mũi coi thường. Nói tới việc đối diện với Vưu Lương Hành nhìn hắn thẳng khuôn mặt hắn hay nhìn những lúc hắn mặc thường phục hay tây trang xét cả cái đại học A này ai có thể nhìn nhiều hơn hắn chứ? Nhưng bảo hắn có chụp lén không? Không có nhé! Hắn mới không làm người tạo phúc cho đại chúng đâu! Bất quá tuy rằng Liêu Túc không thích xem bạn cùng phòng của mình đả kích toàn bộ lòng tự trọng cũng như nhan sắc của nam sinh trong đại học A, nhưng đối với những tình huống trong Tieba của đại học A hắn lại khá hiểu biết, nghĩ lại thì vào thời gian này năm trước, trên Tieba cực kỳ náo nhiệt, năm nay điểm sàn vào đại học A đột phá lịch sử cho nên hẳn là năm nay không ngoại lệ. Ngay đầu trang Tieba, quả nhiên, ghim trên đầu trang là một bài viết mới vào 8h sáng hôm nay, tới bây giờ đã đạt tới 5000 bình luận. Liêu Túc nhìn kỹ, bài viết đã được đánh dấu "hot" màu đỏ với dòng chữ bắt mắt viết: "Livestream đón người mới của các khoa! Đào bới những tuấn nam mỹ nữ sắp vào đại học A! [Có ảnh chụp!!!]"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]