Loại cảm giác này thật kỳ diệu, đột nhiên Vưu Lương Hành như lý giải được cảm giác thể nghiệm trò chơi mà Liêu Túc đã nói trước đây, cảm giác thông thuận của ván game này đại khái chính là thể nghiệm cực sung sướng đi.
Kết thúc một ván [Động cũng không muốn động] gửi lời mời chơi ván thứ 2, Vưu Lương Hành ấn chấp nhận với sự tập trung tinh thần rất cao.
Trước khi trò chơi ghép đội, Vưu Lương Hành bớt thời giờ liếc mắt nhìn nam sinh ngồi đối diện một cái, hai người tầm mắt tương đối, người kia mỉm cười thân thiết.
Vưu Lương Hành hơi hơi rũ mắt, cảm giác để ý trong lòng giảm bớt hơn rất nhiều.
Game có thể phân tâm quả nhiên là nói thật.
Bắt đầu ván thứ 2, Vưu Lương Hành cũng không lựa chọn xạ thủ, trước mắt, hắn cũng không có vị tướng nào vừa ý, hắn chơi game tương đối tùy ý, muốn thử cái gì thì thử, nhìn thấy đồng đội đã có người chọn xạ thủ, trận này hắn tìm pháp sư đi, hắn lựa chọn Vương Chiêu Quân.
Đội hình còn khuyết thiếu phụ trợ và đi rừng.
[Động cũng không muốn động] sau khi thấy hắn chọn mới lựa chọn tướng đi rừng - Hàn Tín.
Lựa chọn này làm Vưu Lương Hành có chút kinh ngạc, tuy rằng thời gian hắn chơi game rất ngắn, nhưng tin tức tìm hiểu, nắm giữ được lại khá toàn diện, hắn thấy [động cũng không muốn động] chơi phụ trợ một ván còn tưởng người kia không thích vị trí đi rừng này.
Trong thế giới Vương Giả Vinh Diệu, người đi rừng có vị trí quan trọng nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-lai-han-thanh-vu-em-ngu-dung/1163802/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.